Mai Thanh Hải - Chiều nay, mình sẽ bay vào Đà Nẵng và tiếp tục vào TP. Quảng Ngãi để sáng mai trao quà ủng hộ của bạn đọc xa gần, bằng hiện vật ICOM, lưới đánh cá cho Thuyền trưởng - "Sói biển" Mai Phụng Lưu (Lý Sơn, Quảng Ngãi).
Rất thuận lợi là ngày mai, Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Quảng Ngãi cùng Nhà thơ Thanh Thảo sẽ tổ chức Ngày Thơ Việt Nam tại Quảng Ngãi với chủ đề "Trường lũy Biển Đông" và việc trao gửi sự ủng hộ của bạn đọc Blog Mai Thanh Hải, cũng được coi là một phần trong Chương trình ấy.
Mình biết là rất nhiều bạn, đang bức xúc với chuyện các thi nhân Việt Nam đang tụ tập ở Quảng Ninh này khác. Nhưng với chủ đề "Trường lũy Biển Đông", thì Ngày Thơ Việt Nam ở Quảng Ngãi, khác với Quảng Ninh rất nhiều.
Càng khác hơn nữa khi có Chương trình trao gửi mọi sự ủng hộ của bạn đọc trong và ngoài nước, bằng hiện vật đi biển cho Mai Phụng Lưu (Đọc ở đây). Có lẽ thế này, Thơ mới thật là thật và có hơi thở cuộc sống, thời đại cũng như bám sát mọi sự kiện - vấn đề Chính trị xã hội.
Sẽ có nhiều thứ để viết, nhưng trước hết xin giới thiệu bài viết của Nhà thơ Thanh Thảo (Quảng Ngãi) về sự kiện này: Bài viết do bác Thanh Thảo gửi trực tiếp cho Mai Thanh Hải Blog.
Mời các bác xem Bản Thống kê chi tiết đóng góp, ủng hộ Mai Phụng Lưu
---------------------------------------------------------------------------------------
Ngày Thơ tại Quảng Ngãi năm nay mang tên “ Trường lũy biển Đông” sẽ được đón một vị khách đặc biệt. Đó là ngư dân Mai Phụng Lưu, cư trú trên đảo Lý Sơn - người đã từng 4 lần bị Trung Quốc bắt, hành hạ và tịch thu tàu thuyền ngư lưới cụ đòi tiền chuộc, khi đang đánh cá tại quần đảo Hoàng Sa.
Thơ là tiếng nói của tâm hồn con người. Thơ gắn kết mọi con người yêu cuộc sống và yêu tự do lại với nhau, bất kể thành phần xuất thân và tuổi tác.
Có thể trong đời mình, ngư dân Mai Phụng Lưu do vất vả mưu sinh nên ít khi có dịp tiếp xúc với thơ.
Nhưng một ngư dân không chỉ biết đi đánh cá ở Hoàng Sa, mà còn thấu hiểu đó là quần đảo của tổ tiên mình; một ngư dân biết trực tiếp ghi lại những hình ảnh hiếm hoi quí giá về Hoàng Sa, bằng chiếc máy ảnh cà tàng của mình; một ngư dân biết mang hương ra Hoàng Sa, để thắp trên hòn đảo mà ngày xưa cha ông mình từng trấn giữ... chắc chắn ngư dân ấy có một tâm hồn thơ mãnh liệt.
Người có tâm hồn thơ chưa hẳn đã cầm bút làm thơ, nhưng họ biết sống thơ, biết xúc cảm và chia sẻ trước cái Đẹp và cái Thiện, biết tha thiết yêu thương tửng rạn san hô, từng bãi cát vàng trên những quần đảo thuộc chủ quyền của đất nước mình.
Những người như thế, họ yêu Thơ và yêu Nước. Họ đưa tinh thần của Thơ tới mọi công việc vất vả và hiểm nguy hàng ngày.
Tôi đã từng gặp và kính phục một ngư dân ở Đức Phổ, vì anh đã viết và nhớ trong đầu hàng trăm bài thơ, trong khi đang lái tàu đi đánh cá ở Trường Sa.
Có thể Mai Phụng Lưu chưa làm thơ, nhưng mỗi lần gặp anh, tất cả các nhà báo và nhà thơ đều công nhận ở người ngư dân mộc mạc thật thà này, tiềm ẩn một năng lượng tinh thần lớn lao.
Nếu được thể hiện ra bằng ngôn ngữ, thì năng lượng tinh thần ấy sẽ hiện hình thành những câu thơ, những bài thơ.
Người Việt Nam vốn yêu Thơ, tuy không phải ai cũng làm thơ, nhưng Thơ luôn tìm được cách để đến với họ trong bao nhiêu hoàn cảnh và thời gian khác nhau.
Tôi nghĩ: Với Ngày Thơ hàng năm, chúng ta nên đưa tinh thần sống thơ đến với tất cả mọi người, dù họ là nông dân, ngư dân hay công nhân.
Dĩ nhiên, những người có học, những người sở hữu tri thức cao thì lại càng có cơ hội gắn bó và sống thơ nhiều hơn.
Nhưng những người lao động bình thường, lao động vất vả khác cũng không hề xa lạ với Thơ. Họ sẽ sống thơ vào những lúc mà chính họ cũng không ngờ tới. Thơ đáng yêu và lạ lùng là vậy!
Khi ngư dân Mai Phụng Lưu xuất hiện trong Ngày Thơ, thì Ngày Thơ ấy được thấm đẫm mồ hôi của cần lao và đau đáu nỗi niềm của người Việt - Lý Sơn, Việt - Quảng Ngãi yêu nước.
Bởi, với người Việt Nam bây giờ, yêu Hoàng Sa và Trường Sa là yêu nước, phải không bạn?..
Chúc ngư dân Mai Phung Lưu lên đường may mắn trong vụ cá nam năm nay!. Anh trúng mùa cá thì Thơ cũng được mùa Thơ đấy!..
-------------------------------------
* Hình ảnh 3 cha con Mai Phụng Lưu thắp hương, xúc cát, nhặt trứng rùa tại đảo Bạch Quy (Hoàng Sa), do Mai Phụng Lưu cung cấp riêng cho Mai Thanh Hải, tháng 12/2011.
Rất thuận lợi là ngày mai, Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Quảng Ngãi cùng Nhà thơ Thanh Thảo sẽ tổ chức Ngày Thơ Việt Nam tại Quảng Ngãi với chủ đề "Trường lũy Biển Đông" và việc trao gửi sự ủng hộ của bạn đọc Blog Mai Thanh Hải, cũng được coi là một phần trong Chương trình ấy.
Mình biết là rất nhiều bạn, đang bức xúc với chuyện các thi nhân Việt Nam đang tụ tập ở Quảng Ninh này khác. Nhưng với chủ đề "Trường lũy Biển Đông", thì Ngày Thơ Việt Nam ở Quảng Ngãi, khác với Quảng Ninh rất nhiều.
Càng khác hơn nữa khi có Chương trình trao gửi mọi sự ủng hộ của bạn đọc trong và ngoài nước, bằng hiện vật đi biển cho Mai Phụng Lưu (Đọc ở đây). Có lẽ thế này, Thơ mới thật là thật và có hơi thở cuộc sống, thời đại cũng như bám sát mọi sự kiện - vấn đề Chính trị xã hội.
Sẽ có nhiều thứ để viết, nhưng trước hết xin giới thiệu bài viết của Nhà thơ Thanh Thảo (Quảng Ngãi) về sự kiện này: Bài viết do bác Thanh Thảo gửi trực tiếp cho Mai Thanh Hải Blog.
Mời các bác xem Bản Thống kê chi tiết đóng góp, ủng hộ Mai Phụng Lưu
---------------------------------------------------------------------------------------
NGÀY THƠ VÀ NGƯ DÂN MAI PHỤNG LƯU
Mai Phụng Lưu nhặt trứng rùa tại đảo Bạch Quy (Hoàng Sa) |
Thơ là tiếng nói của tâm hồn con người. Thơ gắn kết mọi con người yêu cuộc sống và yêu tự do lại với nhau, bất kể thành phần xuất thân và tuổi tác.
Có thể trong đời mình, ngư dân Mai Phụng Lưu do vất vả mưu sinh nên ít khi có dịp tiếp xúc với thơ.
Nhưng một ngư dân không chỉ biết đi đánh cá ở Hoàng Sa, mà còn thấu hiểu đó là quần đảo của tổ tiên mình; một ngư dân biết trực tiếp ghi lại những hình ảnh hiếm hoi quí giá về Hoàng Sa, bằng chiếc máy ảnh cà tàng của mình; một ngư dân biết mang hương ra Hoàng Sa, để thắp trên hòn đảo mà ngày xưa cha ông mình từng trấn giữ... chắc chắn ngư dân ấy có một tâm hồn thơ mãnh liệt.
Thắp hương, cúng rượu cho ông bà và xúc cát tổ tiên mang về đất liền |
Người có tâm hồn thơ chưa hẳn đã cầm bút làm thơ, nhưng họ biết sống thơ, biết xúc cảm và chia sẻ trước cái Đẹp và cái Thiện, biết tha thiết yêu thương tửng rạn san hô, từng bãi cát vàng trên những quần đảo thuộc chủ quyền của đất nước mình.
Những người như thế, họ yêu Thơ và yêu Nước. Họ đưa tinh thần của Thơ tới mọi công việc vất vả và hiểm nguy hàng ngày.
Tôi đã từng gặp và kính phục một ngư dân ở Đức Phổ, vì anh đã viết và nhớ trong đầu hàng trăm bài thơ, trong khi đang lái tàu đi đánh cá ở Trường Sa.
Có thể Mai Phụng Lưu chưa làm thơ, nhưng mỗi lần gặp anh, tất cả các nhà báo và nhà thơ đều công nhận ở người ngư dân mộc mạc thật thà này, tiềm ẩn một năng lượng tinh thần lớn lao.
Nếu được thể hiện ra bằng ngôn ngữ, thì năng lượng tinh thần ấy sẽ hiện hình thành những câu thơ, những bài thơ.
Mai Phụng Lưu và Nhà nghiên cứu Biển Đông Đinh Kim Phúc thăm nhà MTH |
Người Việt Nam vốn yêu Thơ, tuy không phải ai cũng làm thơ, nhưng Thơ luôn tìm được cách để đến với họ trong bao nhiêu hoàn cảnh và thời gian khác nhau.
Tôi nghĩ: Với Ngày Thơ hàng năm, chúng ta nên đưa tinh thần sống thơ đến với tất cả mọi người, dù họ là nông dân, ngư dân hay công nhân.
Dĩ nhiên, những người có học, những người sở hữu tri thức cao thì lại càng có cơ hội gắn bó và sống thơ nhiều hơn.
Nhưng những người lao động bình thường, lao động vất vả khác cũng không hề xa lạ với Thơ. Họ sẽ sống thơ vào những lúc mà chính họ cũng không ngờ tới. Thơ đáng yêu và lạ lùng là vậy!
Khi ngư dân Mai Phụng Lưu xuất hiện trong Ngày Thơ, thì Ngày Thơ ấy được thấm đẫm mồ hôi của cần lao và đau đáu nỗi niềm của người Việt - Lý Sơn, Việt - Quảng Ngãi yêu nước.
Bởi, với người Việt Nam bây giờ, yêu Hoàng Sa và Trường Sa là yêu nước, phải không bạn?..
Chúc ngư dân Mai Phung Lưu lên đường may mắn trong vụ cá nam năm nay!. Anh trúng mùa cá thì Thơ cũng được mùa Thơ đấy!..
-------------------------------------
* Hình ảnh 3 cha con Mai Phụng Lưu thắp hương, xúc cát, nhặt trứng rùa tại đảo Bạch Quy (Hoàng Sa), do Mai Phụng Lưu cung cấp riêng cho Mai Thanh Hải, tháng 12/2011.