9 tháng 5, 2012

HÙNG ƠI! EM SẼ NẰM ĐÂU?..

Mai Thanh Hải - Sẽ không ai nói được gì hơn nữa, như mình tối nay khi ngồi trước vợ chồng anh Tuấn - chị Thúy, đều đeo cấp hàm Trung tá, hiện đang công tác tại Cục Kỹ thuật, Quân chủng Hải quân, khóc uất ức bởi thi hài của con mình (Chiến sĩ Hoàng Đặng Hùng, tức Hoàng Thế Anh, hy sinh tại đảo Đá Lớn, ngày 25/7/2004, khi mới tròn 20 tuổi), bị Phòng Lao động thương binh xã hội Quận Ngô Quyền từ chối, không cho chôn cất hài cốt tại Nghĩa trang Liệt sĩ Quận Ngô Quyền (TP. Hải Phòng), tại văn bản mới ban hành sáng (8/5/2012).

Hùng ơi! Em hy sinh anh dũng, khi bơi ra cứu xuồng giữa lúc sóng to gió lớn, ở đảo chìm và thân xác em, được đồng đội nén nước mắt, đưa về đảo Nam Yết.

Năm 2008, anh đã ngồi với em - một đồng hương Hải Phòng để viết những câu chữ đau xót, thương nhớ đến cùng cực, có tiêu đề Máu vẫn đổ, ở Trường Sa.

Em là đứa con trai duy nhất trong gia đình lính biển, làm đơn xung phong vào quân đội, ra công tác ở đảo Trường Sa, những mong tiếp bước bố mẹ đang tại ngũ, ông ngoại đã hy sinh trong kháng chiến chống Mỹ. Vậy mà...

Xin được đưa lên những dòng trong đơn của bố mẹ em, viết kêu cứu xin được đưa em về với Đất Mẹ.

Xin lãnh đạo TP. Hải Phòng đọc những dòng này và cho em được chôn cất tại Nghĩa trang Liệt sĩ của Quận Ngô Quyền, để gần với gia đình - người thân.

Xin mọi người nhớ một chút thôi, về khái niệm HẬU PHƯƠNG QUÂN ĐỘI và em tôi, Liệt sĩ Hoàng Đặng Hùng, đang nằm ở đảo Nam Yết, trẻ mãi tuổi 20.

Hùng ơi! Gia đình, các Nhà báo, đồng đội và nhân dân sẽ làm tất cả, để vong linh em khỏi tủi hờn, đau xót và để nước mắt buồn tủi không còn chảy tràn trên gương mặt bố mẹ em, như tối nay, khi kể về em - MỘT NGƯỜI LÍNH, ĐÃ HY SINH TẠI BIÊN ĐẢO TRƯỜNG SA.
 ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
   CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
***


ĐƠN KÊU CỨU CỦA GIA ĐÌNH LIỆT SỸ TRƯỜNG SA


Hải Phòng, ngày 8  tháng 5 năm 2012

- Kính gửi:………………………………………………………………………………………

Tôi tên là Hoàng Đức Tuấn, cấp bậc: Trung tá QNCN cùng vợ là Nguyễn Thị Thúy, cấp bậc: Trung tá QNCN, công tác tại Nhà máy X56 – Cục kỹ thuật Quân chủng Hải Quân, hiện ĐKHK và thường trú tại số nhà 2+3, dãy 13 gian, phường Đồng Quốc Bình, quận Ngô Quyền, TP Hải Phòng  làm đơn này khẩn thiết kêu cứu đến Qúy Báo sự việc sau đây:

Hai vợ chồng chúng tôi đều là quân nhân chuyên nghiệp phục vụ trong Quân chủng Hải Quân.

Cả cuộc đời phấn đấu, rèn luyện trong quân đội, chúng tôi đã hết lòng tận tụy đóng góp sức lực, trí tuệ và cả xương máu của đứa con trai duy nhất cho sự nghiệp Bảo vệ Tổ Quốc.

Con trai chúng tôi là: Liệt sỹ Hoàng Đặng Hùng (tức Hoàng Thế Anh), Sinh  ngày 17 tháng 5 năm 1984, là chiến sỹ thuộc Lữ đoàn146, Vùng 4 – Hải Quân, đóng quân tại Quần đảo Trường Sa, tỉnh Khánh Hòa, đã anh dũng hy sinh ngày 25-7-2004 tại đảo Đá Lớn, hiện đang yên nghỉ tại Nghĩa trang liệt sỹ đảo Nam Yết, thuộc Quần đảo Trường Sa.

Từ sau khi cháu Hoàng Đặng Hùng hy sinh, lãnh đạo Quân chủng Hải Quân, đơn vị Lữ đoàn 146 cùng đồng chí, đồng đội và gia đình luôn chăm sóc hương khói cho linh hồn cháu được ấm cúng tại đảo.

Hình ảnh liệt sỹ Hoàng Đặng Hùng chiến đấu hy sinh anh dũng cũng như mộ phần của liệt sỹ ở đảo Nam Yết – Trường Sa đã nhiều lần được đăng tải trên các phương tiện thông tin đại chúng, trong đó có trang thông tin của Ban Biên giới Chính phủ, như là một biểu tượng về tinh thần chiến đấu dũng cảm, quyết hy sinh tính mạng của người chiến sỹ Hải Quân nhân dân, để bảo vệ chủ quyền biển đảo thiêng liêng của Tổ Quốc, góp phần chống lại và đập tan mọi thế lực ngoại xâm nhòm ngó, xâm chiếm biển đảo nước ta.

Từ đó đến nay, 8 năm đã trôi qua đã đến thời hạn cất bốc hài cốt liệt sỹ về nghĩa trang liệt sỹ địa phương.

Chính vì vậy, ngày 10-1-2012, Lữ đoàn 146 – Vùng 4 Hải Quân đã có công văn gửi gia đình chúng tôi, đề nghị gia đình chuẩn bị điều kiện, làm thủ tục để đơn vị hỗ trợ di chuyển hài cốt liệt sỹ Hoàng Đặng Hùng về đất liền vào đầu tháng 5 năm 2012 cho phù hợp với điều kiện thời tiết biển đảo.

Vợ chồng chúng tôi cũng có nguyện vọng đưa hài cốt của cháu về Nghĩa trang liệt sỹ của quận Ngô Quyền, TP Hải Phòng, cách nơi vợ chồng chúng tôi đang sinh sống chỉ hơn 1km, để tiện việc chăm sóc, hương khói cho cháu (cháu Hoàng Đặng Hùng hy sinh lúc mới tròn 20 tuổi, chưa kịp có vợ con), khi chúng tôi tuổi già sức yếu.

Ngày 15-3-2012, gia đình chúng tôi đã làm đơn xin di chuyển hài cốt liệt sỹ gửi đồng chí Chủ tịch UBND TP Hải Phòng, Chủ tịch UBND quận Ngô Quyền và phường Đồng Quốc Bình, đề nghị cho phép di chuyển hài cốt liệt sỹ Hoàng Đặng Hùng từ đảo Nam Yết – quần đảo Trường Sa về an táng tại nghĩa trang liệt sỹ quận Ngô Quyền.

Đơn của chúng tôi đã được đại tá Phạm Thanh Sơn, Chính ủy X56 – Cục kỹ thuật Hải Quân xác nhận, đề nghị chính quyền địa phương giúp đỡ.

Tuy nhiên, từ lúc gửi đơn đi, chúng tôi đã bị chính quyền địa phương gây khó dễ, từ chối không cho phép gia đình di chuyển hài cốt liệt sỹ Hoàng Đặng Hùng về nghĩa trang liệt sỹ quận Ngô Quyền.

Cụ thể là, sau hàng chục lần đi lại, cán bộ LĐ-TB&XH phường Đồng Quốc Bình chỉ xác nhận (viết tay, không dám ký tên, đóng dấu ủy ban) việc gia đình chúng tôi đang hưởng trợ cấp tử tuất liệt sỹ tại phường.

Cũng sau nhiều lần trình bày tại trụ sở tiếp dân UBND quận, gặp lãnh đạo Phòng LĐ-TB&XH quận, ngày 8-5-2012, gia đình chúng tôi được cán bộ có trách nhiệm của UBND quận Ngô Quyền trả lời: chính thức từ chối tiếp nhận hài cốt liệt sỹ Hoàng Đặng Hùng với lý do: Quận Ngô Quyền chỉ tiếp nhận hài cốt liệt sỹ về nghĩa trang liệt sỹ của quận với những trường hợp hy sinh từ năm 1998 trở về trước(?).

Kính thưa Qúy Báo!
Trung tá Tuấn, bên cạnh những ngôi mộ "lưu không" NTLS Quận Ngô Quyền
Nghĩa trang liệt sỹ quận Ngô Quyền, hiện ở địa bàn phường Đằng Giang, quận Ngô Quyền, chỉ cách gia đình chúng tôi hơn 1km.

Trong nghĩa trang hiện còn một diện tích đất rộng rãi, với trên 200 ngôi mộ liệt sỹ “lưu không”, có nghĩa là không có hài cốt bên trong.

Vậy thì việc UBND quận Ngô Quyền từ chối không tiếp nhận hài cốt liệt sỹ Hoàng Đặng Hùng về yên nghỉ tại nghĩa trang của quận với lý do vì cháu hy sinh năm 2004 (sau năm 1998) là không thuyết phục, là xúc phạm vong linh liệt sỹ hy sinh để bảo vệ quần đảo Trường Sa, đi ngược lại chế độ chính sách đãi ngộ với quân nhân có công với đất nước.

Do vậy, chúng tôi làm đơn này, khẩn thiết kêu cứu đến Qúy báo, kính mong Qúy báo quan tâm,  cử phóng viên sớm điều tra, xác minh, viết bài đưa lên công luận, phản ánh việc làm tắc trách của UBND quận Ngô Quyền, TP Hải Phòng; yêu cầu UBND quận Ngô Quyền tiếp nhận hài cốt con trai duy nhất của chúng tôi là liệt sỹ Hoàng Đặng Hùng (tức Hoàng Thế Anh), hy sinh ngày 25-7-2004, đang yên nghỉ tại đảo Nam Yết – quần đảo Trường Sa, về Nghĩa trang liệt sỹ quận Ngô Quyền, TP Hải Phòng.

Gia đình chúng tôi xin gửi kèm theo đơn các giấy tờ, tài liệu liên quan và xin chịu hoàn toàn trách nhiệm trước pháp luật về sự thật của vụ việc này.

Gia đình chúng tôi xin trân trọng cảm ơn! 

Hải Phòng, ngày 7 tháng 5 năm 2012

                  NGƯỜI LÀM ĐƠN



                     Hoàng Đức Tuấn


--------------------------------------------------------------
Trung tá Nguyễn Thị Thúy, mẹ LS Hoàng Đặng Hùng

Trung tá Hoàng Đức Tuấn, bố LS Hoàng Đặng Hùng
Trung tá Hoàng Đức Tuấn, giữa những "mộ lưu không" trong NTLS Quận Ngô Quyền, TP. Hải Phòng
Phần mộ LS Hoàng Đặng Hùng (MTH chụp tháng 4/2008)


MỘT SỐ BÀI VIẾT VỀ LIỆT SĨ HOÀNG ĐẶNG HÙNG, ĐĂNG TRÊN BÁO CHÍ:
- Báo Quân đội nhân dân 2010: đọc ở đây
- Báo Quân đội nhân dân 2011:  đọc ở đây
- Tạp chí Xây dựng Đảng: đọc ở đây
- Báo An ninh Thủ đô: đọc ở đây

Hình ảnh anh Tuấn, chị Thúy được chụp tại Nhà khách Hải quân (TP. Hải Phòng), tối 8/5/2012





7 tháng 5, 2012

ĐIỆN BIÊN VẪN THẾ!

Mai Thanh Hải - Cuối 2011 đến nay, mình liên tục đi Điện Biên, Sơn La bằng đủ các loại tàu bay, tàu bò, tàu thủy lạch tạch sông Đà... và chuyến nào cũng nhớ chuyện ngày xưa. Lạ thế chứ!. Có lẽ là già...

Cái lần đầu tiên trong đời đi công tác Tây Bắc, mình khoác ba lô lên tàu hỏa lên Lào Cai, lọ mọ tiếp ra bến xe khách, sang cái tỉnh lỵ Lai Châu mới thành lập mù mịt bụi, lơ thơ dãy phố mặt đường quốc lộ, cứ đi huyện về tối muộn là... nhịn đói, không có gì để ăn.

Một tuần ở Lai Châu, mình khoác ba lô lên Sì Lờ Lầu (huyện Phong Thổ) ở luôn với anh em Biên phòng, mấy ngày sau lại đi xe ôm ra ngã ba, đón xe về Điện Biên.

Vẫn nhớ như in cái cảnh nửa ngày trời đứng lúp xúp dưới bóng cây ven đường mà không có 1 chuyến xe nào chạy qua.

Sau đó, mình phải đi bộ gần chục km mới đến 1 Trạm xăng, ở đó qua đêm, chờ đến khi có 1 chiếc xe tải vào đổ xăng và mình cùng chú bán xăng, trình bày - nói khó đến sùi bọt mép, mới được cho "quá giang" về TP. Điện Biên.

Bao năm xuôi ngược Tây Bắc, đã khá mòn chân ở Điện Biên, thế nhưng quả thật mình chưa bao giờ đi hết những di tích, ghi dấu một thời oanh liệt "lên vành hoa đỏ, lên thiên sử vàng".

Có lẽ, nỗi lo "cơm áo gạo tiền" thường nhật thường làm con người ta không nghĩ được gì thêm, không còn muốn quan tâm gì thêm, chỉ hướng đến tương lai "cơm ăn 3 bữa, quần ào mặc cả ngày", rất thật.

Bây giờ lên Điện Biên, tìm đến các di tích chiến tranh, mình cứ lẩn mẩn tự hỏi: "Quá khứ "56 ngày đêm khoét núi ngủ hầm, mưa dầm cơm vắt" liệu sẽ được hậu thế nhắc lại ra sao, khi mà việc giữ gìn chứng tích bao năm qua vẫn mòn mỏi ở việc trông coi cái hầm, thi thoảng lợp lại túp lán, dăm hôm kiểm tra lại đống xác máy bay xe tăng, xem có bị đồng nát khuân đi mảnh nào không?." và tự an ủi: Những ngày này, may mà vẫn có những đoàn khách tìm đến hầm Đờ Cát, lán Mường Phăng. Cho dù, họ chỉ đến chụp hình lưu niệm, chứ ít người quan tâm đến những câu chuyện xưa như trái đất, quen thuộc như... con chão chuộc, mà cô hướng dẫn viên du lịch đọc làu làu, hơn cả cháo chảy, hồi các cụ đào hào vây lấn, đánh gục Cứ điểm Điện Biên...
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tượng đài chiến thắng Điện Biên, khối chú phải ngồi tù, vì cái khu này đấy
Hạ nòng thôi, đừng bắn xe tớ
Cả chiếc máy bay, bây giờ chỉ còn dư thế này
Hầm Đờ Cát
Mình làm chỉ huy, chỉ đạo toàn... đàn bà, trẻ con. Hu! Hu!..
Toàn vịt giời đạp lên đầu, không ra hàng mới lạ
Tự tình mà vẫn cầm cờ ư?
Xe đời mới cạnh tăng đời cũ
2 ông này vác cơm hộp lên nóc tháp pháo, mới oách
Pháo đẫy tay! Ôi sướng thế!
Cóc cụ trong bánh xích
Trâu lườm xe tăng
Vào Mường Phăng
Trắng gì mà sáng thế?
Bà con bán hàng, cho du khách nhưng toàn lá lẩu và đồ Tàu
Hội trường này, toàn liền bà và trẻ con
Nơi mổ trâu bò
Lũ nhỏ ở Mường Phăng, rất tội
Chuyện 3 người! Hí! Hí!..
Người mẫu và nhiếp ảnh gia
Chả biết ai là tâm điểm
Viết bậy và gạch xóa
Rừng Mường Phăng, bao năm rồi vẫn vậy

"Ý THỨC CHỦ QUYỀN" Ở TỈNH BÌNH DƯƠNG?..

Rất nhiều bác lão thành cách mạng đã đặt vấn đề: "Xem lại vấn đề nhận thức chính trị, ý thức chủ quyền - biển đảo với một số cán bộ tỉnh Bình Dương", khi trao đổi với mình, sau khi đọc bài "Chủ tịch UBND tỉnh Bình Dương "đào ngũ" khỏi Trường Sa và xuất xứ dàn âm thanh trên tàu HQ-936", khiến mình băn khoăn về hình ảnh lãnh đạo tỉnh - Bộ mặt của "Bình Dương thành phố trẻ" (tên bài hát hôm Đoàn Bình Dương chia tay bộ đội Trường Sa ở... Nhà khách Vùng 4, Cam Ranh do các em Văn công của tỉnh biểu diễn): "Chả lẽ lại nặng nề thế sao. Hay các cụ nâng quan điểm?". Thế nhưng, hôm rồi, em Nhật Quang trong TP.HCM chuyển cho mấy tấm hình chụp tờ vé số của Bình Dương, phát hành nhân kỷ niệm 37 năm Thống nhất Đất nước, thì mình thấy các cụ đúng là... sáng suốt. Nhìn tờ vé số, thương vô cùng dải đất hình chữ S bị chấm đỏ, như thể... phát ban. Xót xa hơn, phần máu thịt "Hoàng Sa - Trường Sa" mà từ lãnh đạo Đảng, Chính phủ, Quốc hội cho đến người dân, em bé rát cổ khẳng định bao nhiêu năm nay, lại bị xóa sạch trơn, không thấy vết tích. Thật! Mình đang quan tâm chuyện Bình Dương lắm lắm!... (Hình ảnh: Nhật Quang FB).

6 tháng 5, 2012

TRẢ LẠI "ÔNG LÊ NIN" CHO BÁC GỐC SẬY

Mai Thanh Hải - Cuối tháng 8/2011 năm trước, nhân khi xem câu chuyện của một bác bên OF kể lại chuyến đi sang Nga du lịch, (nguồn đây) chụp được khối hình người hóa trang làm ông Lê Nin, ông Các Mác ra Quảng trường Đỏ, làm "mẫu" cho du khách chụp ảnh, kiếm tiền sống qua ngày và chốc chốc lại bị cảnh sát Nga đuổi, chạy trối chết... mình lẩn mẩn viết entry "Ông Lê Nin ở nước Nga", vui vui giết thời gian. 

Trong bài viết, mình có đưa đoạn thơ "ông Lê Nin ở nước Nga" vào minh họa, nói tác giả bài thơ là Trần Đăng Khoa.

Lúc ấy, một là trí nhớ mình kém, hai - quan trọng hơn cả là có lẽ người Việt, cứ nói đến thơ thiếu nhi trong chiến tranh, yêu đương tất cả vạn vật con người, nghĩ ngay đến Trần Đăng Khoa và chỉ có bác Khoa mới xuất xưởng được thơ như vậy.
NHK (bên trái) và MTH... không tin TDN (giữa) chém gió? (Ft: Mai Kỳ)
Sau này mới biết mình nhầm, quá nhầm. Tác giả của bài thơ ông Lê Nin, đồng thời cũng là "thần đồng" thơ một thời, từng "sản xuất" một số bài thơ, cũng yêu... vạn vật - Đích danh Tiến sĩ Khảo cổ học Nguyễn Hồng Kiên (còn được biết với cái tên khác, nổi tiếng còn hơn chức danh Tiến sĩ, đó là Blogger Gốc Sậy).

Sau này, nhiều lần ngồi với nhau, đi xa cùng nhau, bác Kiên thường rất chiều mình, khi kể lại một thời làm thơ theo phong trào, yêu vạn vật - vạn người và bảo: "May là đi theo ngành Sử!".

Có rất nhiều chuyện để viết về Tiến sĩ Khảo cổ học Nguyễn Hồng Kiên - Blogger Gốc Sậy, nhưng mình sẽ để dịp khác.

Hôm nay, theo yêu cầu của bác Mai Kỳ và "Nhóm Mãn toàn tập", lại nhân dịp ngày Chiến thắng Chủ nghĩa phát xít, xin... trả lại "ông Lê Nin" cho Nhà thơ Nguyễn Hồng Kiên.

Cũng "công bố" vài tấm ảnh, nhân dịp "Thần đồng thơ ngày xưa" đúng ngày tháng sinh, trùng với ngày Chiến thắng Chủ nghĩa phát xít. Hình này, hơi có tý... dìm hàng. He! He!..
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

"Thần đồng thơ" ngày xưa, ngày nay ăn cá tại nhà Sói biển Mai Phụng Lưu

ÔNG LÊ NIN

Ông Lê nin ở nước Nga

Mà em lại thấy rất là  Việt Nam

Cũng vầng trán rộng thênh thang

Y như trán Bác mênh mang đất trời


Cũng đôi mắt đẹp sáng ngời

Y như mắt Bác đang cười với em

Cũng yêu các cháu thiếu niên

Y như tình cảm thiêng liêng Bác Hồ


Ông Lê nin ở nước Nga

Mà em lại thấy rất là Việt Nam.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Khổ người có khác nhau, nhưng răng nói chung là giống
Tư thế làm việc, khi đợi tàu
Có 1 thứ, luôn phải bảo vệ
Như Mán đốt nương
Ngủ phát, ngay giữa biển
Ơ cái con cá khô này, dám lườm cậu à?..
Buổi chiều Lý Sơn, trước Chùa Hang
Nhậu cả ngày ở nhà Sói biển, dịp lão chưa ra Hoàng Sa, theo đúng chất dân nhậu: Xoài ương, tỏi luộc
 

TP.PHAN THIẾT: GỌI NGƯỜI THIỂU NĂNG TRÍ TUỆ... ĐĂNG KÝ NHẬP NGŨ

(NLĐO) - Chuyện ngỡ như đùa nhưng có thật đến… 100% tại phường Phú Tài (TP Phan Thiết, Bình Thuận).

Ông Hùynh Văn Nam và bà Nguyễn Thị Mạnh (ở khu phố 2, phường Phú Tài, TP Phan Thiết, Bình Thuận) ngỡ ngàng khi nhận lệnh của Ban Chỉ huy Quân sự Thành phố gọi con trai là Hùynh Xuân Thành (17 tuổi) đăng ký nghĩa vụ quân sự (NVQS), trong khi em này bị... thiểu năng trí tuệ đang theo học tại Trường Tình thương khuyết tật câm điếc của tỉnh.

Trao đổi với phóng viên về trường hợp “dở khóc dở cười” này, chiều 5/5/2012, một cán bộ Phường (thành viên Hội đồng NVQS phường Phú Tài) cho biết: “Đây là lệnh gọi đăng ký tuổi 17 nên bất kỳ thanh niên nào trong độ tuổi này thì gọi hết”.

Xem ra lời giải thích này không ổn, vì theo quy định khi tuyển chọn công dân nhập ngũ, chính quyền địa phương phải thực hiện phương châm “3 gặp, 4 biết”.

Hơn nữa, ông Nam, cha em Thành hiện là Trưởng Khu phố thì chuyện em Thành bị thiểu năng trí tuệ, làm sao Phường không biết (!?).

Tin-ảnh: L.Trường

"CŨNG MAY, CÒN SỨC KHỎE"...

(Nhật Quang) - Ông cụ này năm nay 80 tuổi. Trước 1975 là lính VNCH, bị cụt 1 chân ở ĐắkLắk, mùa hè đỏ lửa 1972.
Hỏi: "Ông ngồi vá xe ở khu vực công viên 30.4 này bao lâu rồi?". Ông bảo: "Chẳng nhớ rõ bao mùa nắng mưa!" ... Hằng ngày, ông đẩy chiếc xe đạp cũ kĩ với cái ống bơm, vài ba cái túi đồ nghề từ Quận 4 ra, rồi chiều tối tấp tểnh đẩy xe về.
Hỏi ông: "Công an có làm khó dễ ông không?". Ông cười: Có mấy ông Trật tự Đô thị tịch thu đồ nghề ổng suốt. Nhiều khi ông phải đi năn nỉ ... Mà thật ra, chỗ đó có bao xa, ở UBND Quận 1 cạnh ngay đó. Năn nỉ miết mà mấy ổng không chịu trả. Rồi bà con tập cầu lông hằng ngày gần đó thương tình, mua cho ông cái ống bơm mới, Trật tự Đô thị tịch thu tiếp...mấy người dân bực mình: "Để tui qua đó lấy cho, chân ông què mà tụi nó cứ bắt ông đi tới đi lui hoài!". Ông bảo: Thôi!. Mua lại cho ông cái ống bơm cũ cũ là được rồi.
Ông nói: "Tụi tui già cả, làm mấy cái này để sống qua ngày, mà mấy ổng không cho. Đến khi tụi tui đi ăn cướp thì hỏi ngược lại tụi tui, sao đi ăn cướp? Thì mấy ổng có cho tụi tui làm ăn sinh sống đàng hoàng đâu, cứ tịch thu đồ người ta hoài, người ta phải đi ăn cướp thôi!".
Hỏi ông: "Con cái ông đâu rồi?".  Ông cười chua chát: Có con mà không xài được thằng nào hết. Đứa nghe lời vợ, lừa vợ chồng, bán nhà lấy tiền chuồn mất, còn để lại 1 câu nói bất hủ "Bà mà không phải mẹ tui là tui bóp cổ bà lâu rồi "... Rồi đứa thì bị vợ chê nhà nghèo, vợ bỏ, đạp xe ba gác thuê sống chung với ông...
Ông nói: Cũng may còn sức khỏe, còn đẩy xe ra, còn kiếm được vài đồng, rồi thỉnh thoảng mấy người dân tập thể dục dúi cho ít bạc ...