5 tháng 6, 2012

CAM RANH – THỜI CÒN LIÊN XÔ (1)

Mai Thanh Hải - Việc phát hiện người Trung Quốc sinh sống – làm ăn trái phép ở những khu vực Vịnh có ý nghĩa đặc biệt quan trọng về An ninh Quốc phòng, phát triển kinh tế trọng điểm, nhất là khu vực Căn cứ Quân sự Cam Ranh (nơi đóng quân của Vùng 4, Hải quân và các lực lượng khác làm nhiệm vụ hỗ trợ, ứng phó, chi viện cho quần đảo Trường Sa).

Đã khiến người ta – Một lần nữa đặc biệt quan tâm đến vai trò quan trọng của Cam Ranh, nơi mà nhiều nhà chiến lược phương Tây đã đánh giá Cam Ranh là một “pháo đài tự nhiên lý tưởng”, “một đồn phòng vệ của Thái Bình Dương”; Cửa vào cảng vịnh Cam Ranh hẹp bé, khó tiến công, dễ phòng thủ địa thế hiểm yếu, khống chế được toàn khu vực biển Đông và là khu phòng thủ trọng yếu chiến lược trấn giữ giữa Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương…

Ngay Tạp chí Hải quân Mỹ “Proceedings” số tháng 10/1991 cũng phải thừa nhận: “Đối với hải quân Mỹ, Nga hay Trung Quốc, ai làm chủ được Cam Ranh, sẽ làm chủ được “trò chơi mèo vờn chuột” ở vùng biển Đông Nam Á và biển Đông”.

Đặc biệt hơn, khi cùng thời điểm phát hiện những người Trung Quốc “sống – chiến đấu – lao động” trái phép, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ cũng bay thẳng sang Cam Ranh, đi tàu nhỏ ra vùng mặt nước Cam Ranh, thăm chiếc tàu hậu cần, chuyên vận chuyển – tiếp tế quân nhu cho các tàu chiến đấu Mỹ, đang sửa chữa – bảo dưỡng trong Vịnh Cam Ranh.

Lật giở lại lịch sử  từ sau khi thống nhất đất nước 1975, Cam Ranh chính thức được đặt dưới sự quản lý của Quân đội nhân dân Việt Nam:

Từ năm 1979, theo hiệp định được ký kết giữa Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam và Liên Xô, cảng Cam Ranh được dùng làm căn cứ hậu cần, tên gọi đầy đủ là Điểm cung cấp vật liệu – kỹ thuật số 922 (PMTO) của Hạm đội Thái Bình Dương với diện tích khoảng 100 km2 trong thời hạn 25 năm, phục vụ một đơn vị thường trực chiến đấu mang tên Liên đội tàu chiến đấu số 17 của Hạm đội Thái Bình Dương.

Hải quân Liên Xô đã xây thêm tại Cam Ranh 5 cầu tàu, 2 bãi đưa tàu lên cạn để bảo trì và sửa chữa, xây thêm cơ sở cho tàu ngầm, kho chứa dầu, nhà máy điện, doanh trại, nâng cấp, kéo dài đường băng của sân bay, và một trung tâm trinh sát điện tử hiện đại.

Đơn vị đầu tiên của Hải quân Liên Xô gồm 54 người đến triển khai trên bán đảo Cam Ranh vào tháng 4-1980.

Ba năm sau, cả một hải đoàn cơ động của Hạm đội Thái Bình Dương đã được bố trí ở đây trong đó có các tàu ngầm nguyên tử mang tên lửa hành trình chống hạm Project 670, 675, 675MK; tàu ngầm nguyên tử chống tàu ngầm chiến lược Project 659, 671; tàu ngầm điện – diezel tiến công thông thường Project 641; Lữ đoàn tàu chiến đấu mặt nước số 119 (trang bị tàu tuần dương mang tên lửa Project 1134B, tàu khu trục tên lửa Project 956 và tàu hộ vệ tên lửa Project 1234).

Thời gian cao điểm năm 1986, quân số cao nhất lên tới 6.000 quân nhân và kỹ sư, công nhân Liên Xô/Nga làm việc tại đây. Liên Xô đã xây dựng ở đây khoảng 30 công trình bảo đảm.

Như vậy, Cam Ranh trở thành căn cứ hậu cần lớn nhất của Hải quân Liên Xô ở nước ngoài, làm đối trọng với căn cứ hải quân ở hải ngoại lớn nhất của Mỹ tại Subic, Philippines.

Vào năm 2001, chính phủ hai nước Việt Nam và Liên bang Nga đã nhất trí chấm dứt sớm thỏa thuận ký năm 1979 trước 2 năm và ngày 4/5/2002, Đại tá chỉ huy trưởng Eryomin là người cuối cùng rời Cam Ranh, chấm dứt giai đoạn hiện diện của các lực lượng quân sự nước ngoài tại cảng Cam Ranh.

Sau khi Nga quyết định rút khỏi Cam Ranh, Bộ Ngoại giao nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam đã ra tuyên bố: Quan điểm của Việt Nam về việc sử dụng cảng Cam Ranh trong tương lai là sẽ không hợp tác với bất cứ nước nào để sử dụng Cam Ranh vào mục đích quân sự. Việt Nam sẽ khai thác có hiệu quả nhất những tiềm năng và lợi thế của Cam Ranh phục vụ công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.

Một số hình ảnh về Cam Ranh, thời điểm Hải quân Liên Xô đóng giữ (1978-2002).

Bài viết có sử dụng hình ảnh của Diễn đàn QSVN và TTVNOL.
————————————————————————————————————————————————–
Khu vực nhà ở của quân nhân và chuyên gia Liên Xô trong Căn cứ Cam Ranh
Bia tượng niệm do quân đội Liên Xô dựng lên trong Căn cứ, tưởng niệm các phi công đã hy sinh tại Cam Ranh
Chảo vệ tinh duy nhất dành cho nhà ở của sĩ quan và phục vụ công tác chỉ huy
Quân cảng Cam Ranh, nhìn từ trên cao (2001-2002)
Khu vực dành cho bộ phận thông tin - ra đa của binh lính Liên Xô tại CR
Sân bay quân sự Cam Ranh (phía xa) và nơi ở của các đơn vị đảm bảo bay
Khu vực kho trạm chứa vũ khí, khí tài của binh lính Liên Xô
Nhà khách Ngoại vụ của Vùng 4 (nay đã ngừng sử dụng)

(Còn tiếp)

ĐÊM BIÊN GIỚI

          Đêm biên giới nồng nàn cơn rượu núi
          mắt lên men loang loáng ánh rừng
          tim run rẩy nhịp mềm như tay vẫy
          phía xa nào em có ngóng trăng lên


          Đêm biên giới anh ngồi nghe suối quẫy
          gió nôn nao đánh thức giấc mơ ngày
          bước một bước bên kia là đất khác
          ngọn cỏ thiêng liêng nhoi nhói đẫm sương chờ


          Đêm biên giới giăng tiếng cười chật núi
          chân trần mơn man quấn quýt cỏ xanh
          vòng xoang khép một trái tim bừng mở
          mắt chớp vào nhau ta chết nhau rồi



          Đêm biên giới thấy mình như kẻ khác
          Tổ quốc vọng về thảng thốt tiếng chim kêu
          những khẩu súng đứng yên bình trên giá
          sức trai tràn trề một dáng cựa mình khuya


          Đêm biên giới anh nhớ về em đấy
          căn phòng khuya cơn mưa nhỏ chợt về
          một tin nhắn chập chờn loang ngược chốt
          lính biên phòng tựa núi hướng về sông...

Nhà thơ Văn Công Hùng

4 tháng 6, 2012

Ở ĐẤT TỔ CÓ NGHĨA TRANG LIỆT SĨ BỎ HOANG?..

Mai Thanh Hải - Chạy từ TP. Việt Trì (Phú Thọ) lên Đoan Hùng để sang Tuyên Quang, theo con đường liên huyện dọc Sông Lô, qua địa phận huyện Phù Ninh (Phú Thọ), thấy 1 Nghĩa trang Liệt sĩ (NTLS) nằm ngay ven đường.

Dừng xe lại để rồi xót xa: Mấy năm liền đi khắp các tỉnh phía Bắc, đến từng NTLS chụp hình để ấp ủ cái dự định lưu danh các anh chị (nhất là những người đã ngã xuống trong cuộc chiến bảo vệ biên giới phía Bắc).

Thế nhưng lần đầu tiên thấy một NTLS hoang vắng, thảm thương như thể bị bỏ hoang, hơn cả NTLS ở Phường Duyên Hải, trên TP. Lào Cai mà mình đã viết năm trước (đọc ở đây).

Mà NTLS này lại nằm ở tỉnh đồng bằng, vùng Đất Tổ Vua Hùng, ngay sát trường học - khu dân cư và xe cộ - người ngợm tấp nập đi lại đầy đường, kín mặt sông.

Rất ngạc nhiên khi thấy cổng NTLS gắn tấm bảng chỉ dẫn "NTLS xã Lệ Mỹ", nhưng khi vào trong, đọc tấm bảng xi măng sơn đen, ghi "Danh sách những đơn vị - cá nhân quyên góp" (để xây dựng NTTS).

Phải cắm Dcom 3G của Vịt teo, tra hỏi mới biết: Lệ Mỹ là một xã thuộc huyện Phù Ninh (Phú Thọ). Xã này được tách ra từ xã Phú Mỹ hiện nay, theo Nghị định 05/NĐ-CP (19/1/2009) của Chính phủ, với 770,71 ha diện tích tự nhiên và 3.618 nhân khẩu.

Mình không biết xã Lệ Mỹ, từ khi được thành lập mới đến giờ, đã "phát triển vượt bậc", "thay da đổi thịt" ra sao.

Nhưng mình chắc chắc: Xã không đói nghèo, thiếu ăn như các vùng biên giới phía Bắc, nằm trên cheo leo núi đá, chông chênh đồi đất, thiếu từ giọt nước đến hạt ngô răng ngựa, để mà sống qua ngày gìn giữ biên cương.

Lý do là bởi xã này nằm cách Hà Nội trên 100 km, cách TP. Việt Trì (Trung tâm của tỉnh Phú Thọ) khoảng 40 km và đất đai, lúa gạo bời bời, trên bến dưới thuyền rộn ràng tấp nập, vang cả đến vùng ngã ba sông...

Loanh quanh trong NTLS um tùm cỏ mọc, từ tường rào đến mộ chí, bát hương; bên những ngôi mộ cũ kĩ, tróc cả thành xi măng, vôi trắng và bia mộ cũng không đọc nổi, ngôi sao vàng 5 cánh trên mộ cũng sứt sẹo, cứ lẩn mẩn: Được "chăm chút" thế này, chắc vong linh 77 Liệt sĩ, hy sinh trong cả 3 cuộc chiến tranh chống Pháp, chống Mỹ và bảo vệ biên giới phía Bắc, chống quân Trung Quốc xâm lược... buồn và đau lắm nhỉ?.

Nói thật: Đến việc chăm sóc nơi yên nghỉ của những người đã ngã xuống vì Tổ quốc, bây giờ chỉ là những nấm mồ xi măng, trong diện tích vài chục mét vuông mà còn không làm được, thì nói gì đến việc làm cho "dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, văn minh"?..

Hình như, ở Phú Thọ, Phù Ninh, Lệ Mỹ, khái niệm "Uống nước nhớ nguồn" là điều không có thật, bởi đi dọc Đại lộ Hùng Vương trong TP. Việt Trì, mình đã thấy người ta treo đầy những khẩu hiệu, kiểu như: "Nhiệt liệt chào mừng kỷ niệm 65 năm ngày Thương binh - Liệt sĩ".

Vẫn biết việc tu bổ nghĩa trang, chăm sóc phần mộ Liệt sĩ đã có quy định, có tiền bạc "định khuôn" hằng năm. Nhưng đứng nhìn NTLS xã Lệ Mỹ, chỉ mong người ta bớt đi vài cái khẩu hiệu chào mừng ngày Thương binh - Liệt sĩ, mãi 2 tháng sau mới đến và dùng tiền ấy thuê người vào nhổ cây, nhổ cỏ, quét vôi... Có làm thế, may ra ý nghĩa ngày 27/7 mới thực sự thiết thực, ấm lòng.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Biển mới

Nghĩa trang cũ, cỏ mọc đầy sân
Cây chết khô, che khuất cả quân hiệu, bên cạnh bia ghi tên các LS
Danh sách các đơn vị, cá nhân quyên góp xây dựng NT

Bia ghi tên thứ 2, bên phải NT, tổng cộng đủ 77 LS nam - nữ hy sinh trong 3 cuộc chiến
Chổi cọ không quét được cỏ dại, nên đành nằm chỏng chơ
Cỏ dại chen lẫn hoa tím - Hay đó là "mốt mới" cho NTLS này?

Sao vàng 5 cánh

Cỏ từ bờ tường kéo ra che mộ
Chịu, không đọc nổi để biết LS nào nằm dưới đây

Đằng sau NTLS là Trường học và làng xóm

Đến bát hương cũng bị cây dại quật ngã


Phải vén cây dại ra mới tìm thấy mộ

Hàng mộ chí

Long cả chân bia mộ

Vòng hoa vứt chỏng chơ



Bát hương dưới chân tượng đài "Tổ quốc ghi công"

Cũng đầy cỏ dại

Trụ bóng điện bên tượng đài

Cột đèn chiếu sáng dựng lên rồi... tắt ngúm vì chả có đường điện kéo vào

Sát bên NTLS là nhà xây san sát của người dân

Bị mất bóng, trơ lõi dây

NTLS nằm ngay cạnh huyện lộ, xe cộ đi lại tấp nập