28 tháng 5, 2013

"THĂM - LÀM VIỆC TẠI TRƯỜNG SA VÀ NHÀ GIÀN DK"?..


Mai Thanh Hải - Để đặt chân lên các nhà giàn DK, phải nói đến kỳ tích và sự vất vả của cả bộ đội tàu lẫn anh em đang háo hức chờ đợi trên giàn. 

Gần đất liền hơn Trường Sa, chỉ ở thềm lục địa thôi, nhưng phải khẳng định sự thiếu thốn, vất vả, gian lao và sẵn sàng đối mặt với hiểm nguy, hy sinh của anh em bộ đội Tiểu đoàn Nhà giàn (Vùng 2 Hải quân), gấp rất rất nhiều lần bộ đội sống ngoài các điểm đóng quân ở Trường Sa.

Đảo, dù chìm hay nổi, đều có chỗ mà bíu chân níu tay những khi bão gió, bất thường.

Nhà giàn chỉ chênh vênh xác nhà cũ, chênh vênh trên 4 cọc sắt cắm xuống lòng biển như chuồng chim bồ câu.

Mỗi lúc bão gió, rung lắc mạnh. Bộ đội mặc sẵn áo phao, ôm tài liệu - cờ Tổ quốc sẵn sàng nhảy xuống phao bè, bảo toàn tính mạng, trong trường hợp chuồng cu bị sụp đổ.

Những khi biển lặng, mọi nhu cầu để sống - tồn tại cũng chỉ loanh quanh trên nền sắt, trong vách sắt, mái sắt, dưới sự tiếp tế của đất liền, từ giọt nước cho đến hạt cơm...

Và thế, thiếu thốn tình cảm.

Mình - Đã chứng kiến những lúc nâng cấp sóng, đến xuồng chuyển tải cũng không thể thả xuống biển, hàng Tết phải buộc vào đầu dây thừng, ra hiệu cho bộ đội trên giàn kéo lên, nhưng gần tới nơi, sóng giật đứt, tung hê cả hàng quà, lương thực - thực phẩm, hàng Tết trong nỗi bất lực của những người trên tàu, cứ lồng lộn lượn quanh, không làm cách nào chuyển hàng dự trữ sẵn trên tàu vào cho anh em, chịu đứng nhìn đồng đội mình nhịn đói - nhịn khát.

Mình - Đã chứng kiến những lúc không thể lên giàn, chị em phụ nữ trên tàu, bất kể có biết hát hay không đều dồn hết lên buồng chỉ huy tàu, chen nhau ôm lấy ống nói VTĐ, khóc không thành lời và hát cũng nức nở, cho bộ đội trên giàn cũng đang ứa nước mắt, tập trung trong phòng Thông tin nghe hát, nói chuyện với người trên tàu, đang lồng lộn xung quanh...

Mình - Cũng đã bao lần chứng kiến cảnh xuồng nhấp nhô tựa chân cầu thang nhà giàn, nhô lên hụp xuống dưới những tay sóng chơi trò tung hứng nguy hiểm, người trên giàn thả hết tay xuống chờ đợi, kẻ dưới xuồng thót tim chờ mạn xuồng ngang bậc cầu thang, tái mắt - thoắt chân theo tiếng hô hoán của bộ đội và đu người theo nắm tay, tránh mạn xuồng cứa đứt gót.

Mình - Cũng bao lần chứng kiến cảnh những chị em chân yếu tay mềm, đến giữa cầu thang sắt từ mặt biển lên sàn giàn, sợ quá cứ đứng tu tu khóc, khiến bộ đội nhà giàn để nguyên cả quần áo, đu xuống, luồn phía trong thang - đỡ 2 bên, cõng chị em lên nhà - xuống xuồng, nâng niu như cha mẹ.

Mình - Lần nào lên giàn cũng ngậm ngùi khi anh em, có những người ở dàn đến vài chục năm, mỗi năm vào bờ được gần tháng, cứ loanh quanh - rối rít xung quanh các chị em lên thăm.

Quý lắm chứ. Giữa bốn bề chông chênh sóng nước, đàn ông còn có thể thấy qua tàu cá, tàu vận tải tiếp tế, nhưng phụ nư thì mỗi năm chỉ 1-2 lần, vụ thăm hỏi biển êm, xuồng chạy được, mới nhìn và ngửi thấy mùi...

Người ta nói: "Phụ nữ là một nửa thế giới".

Nhưng với bộ đội Trường Sa và nhất là nhà giàn DK, thì phụ nữ là nguyên cả thế giới...

Thế nên, nhìn cảnh "cả thế giới" đã được nâng niu đưa lên nhà giàn rồi, nhưng tìm chỗ ngồi nghỉ - chơi điện tử trên iPad, khái niệm "cả thế giới" đối với bộ đội cứ đăng đắng thế nào ấy.

Nếu đi "Thăm và làm việc tại Trường Sa và nhà giàn DK1" thế này, thà ở nhà đọc sách sẽ tiết kiệm và đỡ nhức mắt hơn rất nhiều, có lẽ thế?..

(Hình chụp thành viên Hội P, chơi điện tử qua iPad tại Nhà giàn Huyền Trân, tháng 5/2013).


18 nhận xét:

  1. Ra nhà dàn chơi picatchu hu hu
    Ngọng toàn tập !

    Trả lờiXóa
  2. Nếu đi "Thăm và làm việc tại Trường Sa và nhà giàn DK1" thế này, thà ở nhà đọc sách sẽ tiết kiệm và đỡ nhức mắt hơn rất nhiều, có lẽ thế?...
    Có lẽ thế bác Hải ạ.

    Trả lờiXóa
  3. SỰ VÔ TÂM, VÔ TÌNH, VÔ Ý ĐÃ TRỞ THÀNH QUÁ TÀN NHẪN ! MONG NGƯỜI TRONG ẢNH HÃY CÓ ĐÔI LỜI PHẢI QUẤY CHO NHẸ LÒNG!

    Trả lờiXóa
  4. vÀ ĐI DÉP CAO GÓT, HẾ HẾ

    Trả lờiXóa
  5. Trước những khó khăn gian khổ khôn cùng... của anh em nhà giàn mà họ còn vậy, không hiểu trái tim được làm bằng gì!

    Trả lờiXóa
  6. "Chiến công" này mấy ai qua nổi?

    Trả lờiXóa
  7. Người Xa xứ19:32:00 29 thg 5, 2013

    Cãnh tiếp tế thực phẩm ,phụ thuộc hoàn toàn vào thời tiết,con sóng-ngọn gió.Không hiểu mọi người ngoài đó đã thữ làm mô-tơ dòng dọc ,chạy điện dài vài trăm mét,từ tầu lên nhà dàn chưa nhỉ.vì nếu lúc sóng to,gió lớn,không thể đi cano vào sát tiếp tế,thì dùng dòng dọc này trợ giúp.Hay là từ tầu lớn vào đến nhà dàn,đảo chìm,nổi quá xa,lên không khả thỉ,việc lắp đặt này ???Hồi 198X tôi sang Tầu,đường Trà lĩnh-Cao bằng ,đi qua 1 số chốt cũa Tầu,thấy họ làm hàng loạt dòng doc từ chân đồi,chạy lên đỉnh đồi,để vận chuyển quân lương tiếp tế.

    Trả lờiXóa
  8. Nếu ba cháu mà thấy hình này sẽ nóilà: đạp một phát cho văng xuống biển!

    Trả lờiXóa
  9. nhìn con cá to khủng khiếp

    Trả lờiXóa
  10. Mình: Đã từng một lần ngấp nghé dưới chân Nhà giàn với mong muốn cháy bỏng được đặt chân lên đó 1 lần nhưng đến giờ vẫn chỉ là nuối tiếc. Những con sóng vô tình đã làm nứt xuồng để rồi ngậm ngùi quay về tàu HQ 956. Nước mắt lã chã của những cô văn công vẫn còn dó, nguyên vẹn cảm xúc nghẹn ngào...
    Mình: Bức xúc đến tột cùng khi nhìn sự thờ ơ vô cảm của hai "ả" vô tâm khi ngồi chơi game trên Nhà giàn.... giá như, họ đừng bước chân lên đó, đừng để những người lính trên Nhà giàn chứng kiến sự vô cảm của họ và nhận lại sự nghẹn đắng thêm trong sự cô độc giữa lòng biển cả...

    Trả lờiXóa
  11. Thăm và lằm việc gì, ra nhà giàn để du lịch, chơi picachu thì có. Đồ mất dạy

    Trả lờiXóa
  12. Hàng trăm ngàn người con Việt mong ước một ngày ra thăm Trường Sa, thăm những người lính nơi đầu sóng ngọn gió, những đứa con thân yêu của đất nước, mong được sê chia chút nhọc nhằn, cô đơn của các anh. Còn 2 chị, mà với tôi có thể gọi là 2 cô sao có thể tàn nhẫn thể. Xin những người đến Trường Sa đừng nếu không làm cho các anh vơi bớt nỗi nhớ người, nhớ nhà, nhớ quê thì cũng đừng làm họ buồn lòng. Những người quen với cái khổ họ nhảy cảm lắm. Mong các chị hiểu cho.

    Trả lờiXóa
  13. Vô tình thì sao, hà cớ gì mà ném đá ghê thế các bác?

    Trả lờiXóa
  14. "Tiểu đoàn DK" không phải "Tiểu đoàn nhà Giàn" bác nhé!

    Trả lờiXóa
  15. Em chả có ý kiến gì thêm được nữa. Mình thì mong ước đến cháy bỏng được ra Trường Sa, ra nhà giàn, còn chị gái này thì.....
    PS: Em là Quang vũ mà bác có thể tìm trên Face

    Trả lờiXóa
  16. Nhìn cảnh này thấy nghèn nghẹn, chả biết nói sao nữa. Nhiều người muốn được chia sẻ với anh em chiến sĩ nhà giàn thì không được đi, những kẻ như hai quả gái già này thì ra ngồi chơi game.

    Trả lờiXóa
  17. Mượn Ipad của các anh em nhà giàn chơi tý đã sao, ngồi ngoài ấy mãi buồn chết !!!
    Trông như mẹ, chị của anh em chiến sĩ hay sao ý.

    Trả lờiXóa