15 tháng 12, 2011

ĐỂ QUÊN... TÊN LỬA?.

Cái tít vui vui vui thôi, còn thật ra xem những hình ảnh này, trong chùm ảnh của Corbis ghi lại cuộc sống - chiến đấu của người Hà Nội, tháng 3/1973, tự dưng cứ lẩn mẩn nhớ lại những ngày xưa gian khó. Quả tên lửa nằm trên xe kéo này, chắc của Tiểu đoàn Kỹ thuật, trên đường kéo vào trận địa, xe kéo bị hỏng hay lý do gì đó, nên mới để lại ven đường. Lại nhớ ngày xưa, hồi những năm 80, mình bé tý tẹo, nhà gần Tiểu đoàn Kỹ thuật của Trung đoàn Tên lửa thuộc Sư 363. Hồi ấy, các chú bộ đội làm ngày làm đêm để chuẩn bị đạn tên lửa, cung cấp cho các trận địa chiến đấu, sẵn sàng bắn hạ máy bay Tàu khựa xâm nhập vùng trời Quảng Ninh - Hải Phòng - Thái Bình. Tụi trẻ con chúng mình, hết giờ học, nếu không mò ra Trường bắn Xuân Sơn xem các thể loại chú cô chú bộ đội, tự vệ, dân quân bắn súng rầm rầm cả ngày lẫn đêm, cát tút rải vàng Trường bắn như phơi thóc mùa gặt, thì mò vào Tiểu đoàn Kỹ thuật Tên lửa, chặt từng tảng thuốc phóng, đem về đốt chơi bùng bùng, mùi khét lẹt... Mà bây giờ, tên lửa để ngoài đường thế này, không bị tháo lấy thuốc phóng - thuốc nổ bán cho đội phá đá nổ mìn - đào đãi vàng - đánh cá, thì cũng bị đám nghiện hút lấy sắt, tuồn vào hàng đồng nát, sắt vụn. Hi! Hi!. Thế nên bây giờ, các chú bộ đội đừng để vũ khí - khí tài chơ vơ ngoài đường, như ngày xưa nhá!..

Đoạn này, chắc là đường từ HN lên Thái Nguyên (lối cầu Đuống lên), các bác nhỉ?

5 nhận xét:

  1. Dạo này anh Hải nhà mình hay nhắc những chuyện "ngày xưa" ha. Đó cũng là 1 triệu chứng của "già"!

    Trả lờiXóa
  2. Không phải để quên đâu, chắc để trốn máy bay thám thính Mỹ đó. Tên lửa sơn màu xanh nằm ém dưới tàn cây xanh từ trên không rất khó nhận ra. Nằm im đó đợi khi máy bay địch tới mới lôi ra bắn 1 phát thì rất khó thoát.

    Trả lờiXóa
  3. Đây là các chú bộ đội muốn co nhân dân và thiếu nhi được trực tiếp vuốt ve rồng lửa SAM 2 đã đè đầu B52 mà bác Hải!

    Trả lờiXóa
  4. Nhìn những hình ảnh trên các blog của các bác thời gian gần đây, tôi lại nhớ có một bác nào đó (hình như thầy Hà Văn Thịnh của Đại học Huế) nói: Mấy chục năm chiến tranh, bom đạn tàn phá mà làng quê miền bắc vẫn xanh tươi, xinh đẹp; Gần trăm năm đô hộ của giặc Pháp mà ta không mất một phân đất; Hàng nghìn năm ông cha ta đối diện với bọn Tàu xâm lược mà không lúc nào phải hổ thẹn... Vậy mà chỉ có vài chục năm lãnh đạo của Đảng thiên tài, ta đang mất hết. MẤT HẾT các bác ạ.
    Nhiều khi xem những bức ảnh chụp ngày xưa, tôi là đàn ông hẳn hoi mà ngồi khóc một mình. Không phải khóc cho mình, mà cho con mình. Sao cháu nó đen đủi thế, sinh ra ở một nơi không cần phải chết mà cứ thấy THIÊN ĐƯỜNG.

    Trả lờiXóa
  5. Bác Nặc Danh (09:32) ơi!

    Tôi khoái cái khẩu khí của bác quá chừng chừng!!
    Nhất là câu: "...nơi không cần phải chết mà vẫn thấy THIÊN ĐƯỜNG".

    Nghe sướng lắm!

    Trân trọng.

    Trả lờiXóa