16 tháng 12, 2011

CƠM ÁO KHÔNG ĐÙA VỚI... NGHỆ SĨ ƯU TÚ

Mình từng ăn bánh trôi Tàu ở quán của Nghệ sĩ Ưu tú (NSƯT) Phạm Bằng, trên phố Hàng Giầy. Cũng lâu lắm rồi, cứ tưởng bận bịu với những Chương trình Hài, thành người công chúng, ông không còn thời gian để đứng bán từng bát, nhặt từng đồng. Nhưng thực ra, nếu không phải đi diễn, đêm đêm ông vẫn cặm cụi bán những món quen thuộc (Lục tàu xá, Chí mà phù, Bánh trôi tàu), trong quán nhỏ đầy ắp kỷ niệm gia đình, đã tồn tại hơn 30 năm nay.

NSƯT Phạm Bằng bảo: "Duy trì một phần vì mưu sinh, một phần vì để bớt đi quãng thời gian rảnh rỗi", bởi: "Ở cái tuổi gần 80, ngủ không phải bao giờ cũng ngon giấc. Thôi thì coi như đó là một cách giao lưu với khán giả, để không phải nghĩ ngợi, buồn phiền cho nước mắt lặn vào trong!".

Chắc nói để an ủi thế thôi, chứ có lẽ tâm can lại khác đấy!.. Mình nhìn ông ngồi cô độc trên vỉa hè, tẩn mẩn đếm từng đồng tiền lẻ, trước quán bánh trôi, thấy cứ rưng rưng, nghèn nghẹn.

Cũng có lẽ, vì anh em Ô Phở bên OF đặt tựa tấm hình là "Cơm áo không đùa với... Nghệ sĩ nhân dân" và xem tấm hình, mỗi người đều có tâm trạng khác, để tựu trung lại thành: Buồn!.. Mà không buồn sao được, khi thực tế "áo cơm" không chỉ đè lên mình ông?..

Lại nhớ đến lời tâm sự của ông: "Tôi mở quán là vì miếng cơm manh áo. Cách đây hơn 30 năm, lương NS không đủ sống, nên tôi cùng gia đình bán thêm đủ thứ. Từ bia đến nước giải khát, sau mới đến món này", cùng  chuyện kể: "Sáng dậy từ 5 - 6 giờ. Đi xay bột rồi về nặn bánh, nấu đậu, làm nhuyễn... Số lượng nhiều nên làm lâu lắm. Chỉ có một tiếng ăn cơm, nghỉ trưa, còn thì từ lúc dậy đến 3 giờ chiều mới tạm xong phần chế biến. Tôi chỉ đạo cho 6 người làm, trong đó có cả con gái. Thú thật, từ khi bà xã mất, tôi định đóng quán, chỉ đi diễn thôi!".

Lại nhớ đến một thời, những NS hài nổi tiếng bây giờ, khổ đến chả còn gì để nói (NS Minh Vượng ngày làm diễn viên, tối thành công nhân ép nhựa; NS Chí Trung trở thành “con buôn” săm xe, bán xe đạp, buôn xe máy cũ, mở cửa hàng buôn đồ điện, đồ cổ… Còn Phạm Bằng thành ông chủ quán bánh trôi Tàu). Tưởng như đến tận cùng cay đắng ở đâu, cứ dồn hết lên vai họ. Mà đến bây giờ, liệu những vất vả ấy đã hết được đâu?..

Ngẫm lại câu "cơm áo không đùa với khách Thơ", của các cụ, thấy đúng. Đến những người nổi tiếng, lên Truyền hình, phát thanh, sân khấu hàng ngày, hơn cả người của công chúng, được Nhà nước phong NSƯT, mà còn rụng tóc lo kiếm từng đồng lẻ như vậy, nữa là cái ngữ nhân dân bèo bọt như bao thằng tụi mình mình, chỉ biết bóp đầu nặn chữ lấy tiền, túi khi nào cũng lép kẹp, và tháng nào cũng ngóng đến ngày lương?..

12 nhận xét:

  1. Trảy Mường Nhé không? Thứ ba tới. Có xe to rồi. Tuanđk nữa, đi k ?

    Trả lờiXóa
  2. Con ông cháu cha22:34:00 16 thg 12, 2011

    Ai bảo các bác dại ,chứ như chú gì đó mới 35-36 tuổi làm thứ trưởng có phải sướng hơn không,chả cần mất một giọt mồ hôi đi ngoài nắng

    Trả lờiXóa
  3. Vâng bác ơi! Sáng mai em báo Đào Tuấn, hôm trước nó muốn đi đấy. Kết quả thế nào em sẽ báo lại anh. Em thì chắc chắn rồi!..

    Trả lờiXóa
  4. Bài viết quá sâu sắc.
    Đọc xong, suy nghĩ mới thấy được cái THẬT của cuộc sống hiện tại.Nếu không có bài này thì mình vẫn nghĩ tầm như bác Phạm Bằng,Minh Vượng,Chí Trung...không phải lo đến cơm áo-gạo tiền nữa,vì nghĩ là các bác đã nổi tiếng như vậy,đã đóng góp nhiều cho mặt trận không tiếng súng,cho mọi người thấy được những cái tốt,cái sấu của xã hội,để góp phần xây dựng một xã hội Việt Nam tốt hơn.Đó là công lớn của các nghệ sĩ.
    Tôi cứ nghĩ như các bác thì nhà nước sẽ có cơ chế nào đấy để các nghệ sĩ chú tâm với nghề hơn,để góp nhiều công sức hơn nữa cho xã hội ngày càng phát triển.
    Nhưng thôi đành lòng vậy,vừa lòng vậy.Nhiều cái tưởng là phải được là như thế,nhưng lại không như thế.Nhiều điều tưởng không bao giờ có thật lại có thật.
    Những nghệ sĩ như bác Phạm Bằng,Minh Vượng,Chí Trung... Còn có nhiều điều trăn trở.Nhưng cái mà các nghệ sĩ được nhiều nhất,quan trọng nhất,quý nhất và tự hào nhất là:Khi nói đến tên các nghệ sĩ như vậy,ai cũng TRÂN TRỌNG - TÔN TRỌNG- NGƯỠNG MỘ-KÍNH NỂ.
    (mong tác giả cho biết"nhà hàng bánh trôi"của bác Phạm Bằng để mọi người đến thưởng thức.)

    Trả lờiXóa
  5. Thời của các Cụ lão thành 30-31 qua rồi.Bây giờ là thời của các ĐV30-31 tại chức và tại vị vừa nhởn nhơ cá vàng vừa thoả sức nhặt vàng

    Trả lờiXóa
  6. Anh MTH nói "NSƯT, mà còn rụng tóc lo kiếm từng đồng lẻ như vậy, nữa là cái ngữ nhân dân bèo bọt như bao thằng tụi mình mình" ko đúng! Nhiều tên "đầy tớ" của dân sống còn sướng hơn triệu phú đô la nhan nhãn trên đời! Chỉ có mấy ông bà "chủ" là khổ thua con chó (của mấy ông bà đầy tớ). Tiền lẻ ko có trong tự điển của họ!

    Trả lờiXóa
  7. He he! Sáng nay, trong túi có tròn 20k và toàn tiền 5k, 2k. Số này nằm trong ví mình, cả tuần nay rồi. Ai cho mình vay tiền với!.. He! He!.

    Trả lờiXóa
  8. tức là cứ sống thực thì khả năng đói là cao hả anh Hải?

    Trả lờiXóa
  9. Mai Thanh Hải công khai số tài khoản.
    CP cho vay 500k,tính lãi theo ngân hàng 14% năm.

    Trả lờiXóa
  10. Đâu có gì là buồn lắm đâu anh Hải, cuộc sống cần phải có tiền. Mừng cho bác ấy vì bác còn đủ mạnh khoẻ để kiếm tiền. Bác ấy kiếm từng đồng lẻ bằng mồ hôi nước mắt của mình – chính đáng mà, chỉ buồn cho những kẻ ăn trên mồ hôi nước mắt đồng bào.

    Trả lờiXóa
  11. Bài viết làm mình thấy ngẩn ngơ, ờ nhỉ Cơm áo chả đùa với ai cả.

    Trả lờiXóa
  12. anh Hải cho phép xin bài về blog.

    Trả lờiXóa