24 tháng 11, 2011

"NHƯ THẾ MỚI LÀ ĐÀN ÔNG"...

Bình sinh, cho đến bây giờ đã sang bên kia dốc cuộc đời, mình vẫn thường tự cho mình là kẻ không đến nỗi phải xấu hổ, với danh phận của một thằng đàn ông.

Trong mắt vợ, mình là một người đàn ông đích thực, đáng để chăm sóc yêu chiều. Trong mắt mình, mình là thằng đàn ông hơn rất nhiều thằng đàn ông khác.

Mặc kệ chuyện thiên hạ thờ ơ với thiên phận đàn ông, riêng mình, thầm tự đắc về cái chất đàn ông của mình.

Ấy thế mà bỗng có một ngày đẹp trời, trên một phiên chợ vùng cao, mình bị choáng váng vì tự thấy xấu hổ với mình, khi ngồi nghe trộm câu chuyện của hai người đàn ông xa lạ.
Bên một chiếc bàn gỗ mốc thếch, mình ngồi uống rượu với một người bạn.

Anh này thạo nhiều thứ tiếng dân tộc, vì đã một thời chuyên đi thu mua nấm rừng, thảo quả trong các bản làng, xuất sang Trung Quốc.

Bàn bên cạnh, có hai người đàn ông mặc quần áo chàm, vừa nốc từng bát rượu đầy, vừa chằm chằm nhìn vào mặt nhau.

Ngồi né ra xa một chút, là một người phụ nữ váy áo thêu xanh đỏ, khắp người đeo không biết bao nhiêu vòng bạc lủng lẳng.

Suốt đến gần nửa tiếng đồng hồ, chỉ thấy có một anh chàng nói, khi thì giận dữ khi thì nghẹn ngào, có lúc lại đắm chìm trong ưu tư như bị men rượu nhấn chìm.

Can rượu to trên bàn đã vơi quá nửa, bỗng hai người đàn ông ôm chầm lấy nhau, nức lên rưng rức.

Cái bàn ọp ẹp chao nghiêng làm hai bát rượu đổ tóe ra sàn.

Lẳng lặng nhìn hai gã đàn ông quá say, người đàn bà cúi xuống, nhặt những chiếc bát đặt lên bàn, rồi lẳng lặng mở nút cái can nhựa cao đến hai gang tay, nghiêng can rót rượu đầy tràn hai miệng bát.

Xong xuôi, lại trở về chỗ, lẳng lặng nhìn bâng quơ ra rặng núi giăng ngang trước mặt.

Thấy cảnh lạ lùng, mình thì thầm hỏi anh bạn xem chuyện gì đang xảy ra.

Thì ra hai gã đàn ông này chính là “tình địch” của nhau, theo cái cách định nghĩa ngu ngốc của người dưới xuôi chúng ta. Một anh là chồng, còn một anh là người yêu cũ của người đàn bà đang ngồi đây.

Nhìn kỹ ra thì cô vẫn còn khá trẻ, nhưng vẻ tiều tụy và cam chịu, làm cho ta nghĩ rằng đấy đã là một thiếu phụ nhan sắc đang tàn.

Chiều tối ngày hôm qua họ đã xuống đến chợ. Như nhiều đôi khác, hai vợ chồng này buộc ngựa vào một góc bên quán, ăn một bữa no nê rồi chia tay nhau.

Sáng hôm nay, họ lại tìm về quán cũ theo lệ thường, để rồi sẽ lại ăn một bữa, trước khi túc tắc dắt ngựa đi về.

Thế nhưng lần này, cô vợ không về quán một mình, mà dẫn theo anh người yêu cũ.

Thế là ba người ngồi cùng nhau. Hai người đàn ông và một người đàn bà.

Anh bạn mình ngồi xây mặt ra cửa, nhưng căng tai về phía bàn bên để nghe và cố hạ giọng dịch cho mình nghe, từng câu nhát gừng đứt quãng của người đàn ông, đang vừa nói vừa uống một cách đầy bức xúc.

Anh bạn mình còn phải tóm tắt cả câu chuyện đã xảy ra trước khi tôi hỏi, thế nhưng vẫn theo kịp được khúc sau, vì anh kia cứ nói một câu lại uống một hớp, rồi lại gật gật cái đầu, như đang cố vắt ra các ý nghĩ lộn xộn, nằm đâu đó bên trong óc mình.

Mình vừa nín thở để nghe và cố sắp xếp các lời dịch của anh bạn. Cuối cùng, thì mình hiểu được đại khái câu chuyện giữa hai người đàn ông: Một người chỉ nói, vừa nói vừa nghẹn ngào, một người cúi gằm mặt xuống vừa nghe vừa cắn chặt hàm răng. Bỏ qua những câu vòng vo mà mình không nhớ, mà cũng không hiểu hết ý, thì tóm tắt lại là như sau:

- Thằng Xín Thau kia, mày uống hết cái bát ấy đi rồi nghe tao nói. Suốt đêm qua tao đau tức cái tim, đau quặn cái ruột. Tao đi theo vợ mày về đây tìm mày!.
- ............
- Cái ngày bố mày theo ông thầy cúng, đưa mày đến đón vợ mày về, tao buồn muốn chết. Tao đã bắn hết cả một túi thuốc, nhồi hết đạn chì thì nhồi sỏi sạn vào mà bắn. Đáy nòng vỡ ra, sẹo trên má tao vẫn còn đây này!.
- ............
- Sau khi cưới, vợ mày nó bảo rằng tao đừng buồn, mày thương vợ lắm. Tao tin nó quá, thế là tao vui!.
- ..............
- Phiên chợ trước, tao được tin nhắn là phiên này vợ chồng nhà mày sẽ đi. Tao đắp vội mấy khúc bờ ruộng cho xong, tao bỏ cái đám cưới trong bản để ra đây gặp vợ mày!.
- .............
- Mày phải biết. Khi đi ra chợ tao vui quá, bỏ không bắn hai con chim to trên cành, bỏ không bắn một con nhím to trong bụi. Tao chỉ nghĩ đến cái lúc được gặp vợ mày. Thật đấy. Tao vẫn còn thương con vợ mày lắm mà!.
- .............

- Đến lúc tao tìm được con vợ mày, tao vui đến chảy cả nước mắt. Tao lại hát lại cái bài, mà ngày xưa lần đầu, tao hát vào bên tai con vợ mày, cái đêm đầu tiên tao gặp được nó!.
- ..............
- Thế mà, dắt nhau đi rồi, đèn tao chiếu vào tận mặt, mà tao không còn nhận ra nó là cô con gái đẹp nhất bản. Giàng ơi!. Ngày xưa cái mặt ấy tròn như trăng rằm, hai cái vú nó tròn to như hai quả dưa chín, cái tay nó đẹp như mình con trăn trên cây, tiếng nó cười hay như chim hót làm nắng cũng cười theo, cái váy nó thơm như hoa rừng làm bướm cũng bay theo!.
- ..............
- Giàng ơi!. Đêm qua tao chỉ thấy mặt nó cong méo như trăng hạ tuần, ngực nó nhăn như hai quả bí héo. Nó không cười, nó chỉ muốn khóc. Tao đau cái tim tao quá!. Giàng ơi!.
- ................
- Mày nói đi!. Là thằng đàn ông, mắt mày có nhìn thấy vợ mày nó khổ hay không? Là thằng đàn ông, mày có thấy vợ mày nó buồn hay không?.
- ...............
- Mày là thằng tốt số nhất đời!. Mày sinh vào lúc nào mà mày lấy được vợ mày?. Mày thật là có cái tội to!. Hôm nay tao định đánh mày, tao thương con vợ mày quá!.
- ................
- Lần này tao mang hai bao ngô giống. Tao không bán nữa. Mày mang về đi mà trồng. Phiên chợ sau tao gửi phân bón vào cho!.
- .................
- Đến kỳ ngô ra bắp tao bảo mày cách đặt bẫy. Tao có bài thuốc, bẫy sập là lợn rừng ngấm thuốc không chạy được đâu!. Tao sẽ cho mày!. Nếu nhím sập bẫy, mày bắt nguyên cả con mang ra chợ. Có người mua ngay. Ba cái dạ dày nhím sống, là đổi được một con lợn giống to!..
- ................
- Mày không được lười. Mày đói thì tao kệ mày, nhưng vợ mày thiếu thóc, thiếu ngô là tao đánh mày đấy!.
- ..............
- Thằng Xín Thau kia!. Mày có phải là thằng đàn ông hay không?..
- ..............

Nhìn hai gã đàn ông gục đầu vào nhau, rưng rức khóc trên hai bát rượu đã cạn khô, mình thấy thật là khó tả.

Nhìn sang người đàn bà lẳng lặng ngồi bên, tôi không đọc được những ý nghĩ gì đang ẩn hiện trong đầu cô ta.

Phải chăng là vừa hạnh phúc vừa tủi thân, phải chăng là vừa ái ngại vừa thương xót cho cả hai gã đàn ông của cô?...

Rất lâu về sau, một lần mình đem câu chuyện này kể cho vợ nghe.

Vợ mình thở dài, cầm cái điều khiển tắt phụt màn hình vô tuyến, đang lải nhải vô duyên và bâng quơ nói:

- Đàn ông như thế mới là đàn ông!..

(Sưu tầm).
---------------------------------------
* Hình ảnh trong bài chỉ mang tính minh họa, không liên quan đến nội dung bài viết và được lấy từ Diễn đạt phuot.vn, do các thành viên của Diễn đàn ghi lại, trong các chuyến đi.

36 nhận xét:

  1. Đàn ông, sinh vật ích kỷ nhất trên thế gian.

    Trả lờiXóa
  2. ồ! tuyệt câu chuyện hay "Đàn ông như thế mới là đàn ông!" có thật không? tôi tin là thật."Đàn ông như thế mới là đàn ông!" tuyệt cú mèo.

    Trả lờiXóa
  3. Chết cha,đọc xong soi gương, mình thua bạn Xín Thau ròi. Dân vùng cao hay quá.

    Trả lờiXóa
  4. Hay quá bác Hải. Xin bác chuyện này về cho bọn đàn em đọc nhé

    Trả lờiXóa
  5. bao giờ người thành phố "tiến hóa" được như thế?

    Trả lờiXóa
  6. * phanhuyennhi nói cay nghiệt quá

    * Đọc xong bài này, đề nghị anh em ta nhìn lại... anh em vùng cao.

    Hu! Hu!..

    Trả lờiXóa
  7. Hay quá Mai Thanh Hải ơi !

    "Làm trai cho đáng nên trai
    Phú Xuân cũng trải, Đồng Nai đã từng"

    Chẳng biết mình nhớ có đúng không ?

    Mai Thanh Hải đã có mặt "trên từng cây số" để góp nhặt bao chuyện hoành tráng, vui, buồn nhân thế trên rừng, dưới biển... Chuyện địch, ta, trận mạc,... từ Lũng Cú đến "Cà Căn" để mang về đây cho tôi được đọc, được biết để thêm yêu quý, yêu thương đất nước này.

    Đến bài viết này, tôi thực sự xúc động.

    Ôi ! Tình người sao đẹp vậy ?!

    Chuyện cổ tích ở thế kỷ Hai Mươi Mốt !

    Xin Anh cho tôi mang về nhà tôi nhé !

    Cảm ơn Mai Thanh Hải nhiều !

    Trả lờiXóa
  8. Cái này e gọi là Yêu thương đich thức! Và 1 người đàn ông thực sự đàn ông thì được gọi là đàn ông đich thực, chứ k phải là đàn ông xài X-men. :d. Anh chàng Xín Thau thật sự dũng cảm, và anh chồng thực sự đủ bao dung (để ngồi lại chuyện trò với tình địch), còn chị vợ thì quả là may mắn, vì chị ấy đã có những 2 người đàn ông - thực sự đàn ông yêu thương mình!

    - E nghĩ những con - người - thuộc - thế - giới - văn - minh - tiến - bộ còn phải học Người Rẻo Cao cách SỐNG VỚI TÌNH, và SỐNG THẬT VỚI MÌNH!

    Trả lờiXóa
  9. câu chuyện hay quá, đọc xong mà nhiều cảm xúc quá.
    Cám ơn anh Hải nhé!

    Trả lờiXóa
  10. Chuyện này có thật không anh? Nếu có thật em nghĩ chỉ có người vùng cao thôi còn người miền xuôi mình vẫn mãi là cổ tích thôi.

    Trả lờiXóa
  11. Nhất định phải cho "lão" nhà mình đọc bài này. MTH cho mượn nhé. Cảm ơn rất nhiều. Bài viết rất hay và minh họa cũng tuyệt!

    Trả lờiXóa
  12. Tôi là một người miền xuôi nhưng hiện tại cũng đang sống ở vùng cao, câu chuyện trên đây là bình thường đối với họ, đặc biệt là đối với đồng bào dân tộc Mông, Dao... Tuy nhiên, họ cũng rất sòng phẳng và minh bạch, không có chuyện "tình cũ không rủ cũng tới" như người KINH miền xuôi ta thường hay nói. Bạn nào muốn tìm hiểu thêm thì nên tìm hiểu về ý nghĩa của chợ tình Khau Vai ở Hà Giang, chợ tình Sa Pa ở Lào Cai... (nhưng phải là nghĩa nguyên thủy của nó chứ không phải là cách mà người ta vẫn hay lăng xê và tổ chức phiên chợ tình như ngày nay nhé!)

    Trả lờiXóa
  13. Hơ hơ... Tay Xín Thau này ăn nói văn hoa ghê bác nhể. Hay như người Kinh nói ý. Giống chuyện cách đây vài năm bác Đào về Phú Thọ hỏi chuyện người yêu xưa rồi cũng hất tung cả bàn rượu vì bức xúc đới. Như thế mới là đàn ông.

    Trả lờiXóa
  14. Hi hi chắc Lão Nông bận việc đồng áng nên không đọc kỹ." Tay Xin Thau " trong bài là tên người chồng hiện tại của cô gái. Còn những lời "ăn nói văn hoa" như bác bảo lại là của người tình xưa của cô gái ạ. Xin bác đừng giận và xin cảm ơn MTH kèm câu hỏi nhỏ : Sau khi nghe bà xã phán như thế , anh cảm thấy như thế nào và đã làm ra làm sao ? Xin anh post bằng 1 bài mới của chính anh để anh em còn học hỏi và trờ thành " đàn ông như thế...."

    Trả lờiXóa
  15. Nhậu thế mới nên nhậu, say thế mới nên say

    Trả lờiXóa
  16. Sao A Hải lại buồn?
    Và với e, thì người đàn ông dũng cảm chính là người đàn ông (dám) tìm cho người yêu/ vợ họ 1 bờ vai để mà vịn vào, sau khi đã nói lời chia tay!

    Trả lờiXóa
  17. cái này em đọc ở đâu đó cũng lâu lắm rồi, không biết hồi đó có phải bác Hải viết không nhỉ? 2 người quất hết một can rượu mà còn nói chuyện đàng hoàng văn vẻ thế thì quá đẳng cấp.

    Trả lờiXóa
  18. khiếp, bác viết như thật là bác tai nghe, mắt nhìn ý!!!!!!!!
    Lâu lắm em mới quên đi những nhọc nhằn cuộc sống mà đọc những bài như thế này! Cảm giác như em đọc lại những bài giảng văn hồi xửa hồi xưa...

    Trả lờiXóa
  19. Cứ nói miền xuôi văn minh hơn miền núi, nhưng quả thật trong quan hệ hôn nhân và gia đình người kinh thua xa đồng bào dân tộc thiểu số miền núi phía bắc.Chỉ có người vùng cao mới có chợ tình đúng nghĩa, có cơ hội tìm lại những phút giấy hạnh phúc đã qua. Chúc bác có nhiều câu chuyện thú vị về cao. BD

    Trả lờiXóa
  20. Xin thau la ten cua nguoi chong chu o phai ten cua anh nguoi yeu cu. Co phai o anh Hai? Do co mot vai anh chi comment la Xin thau noi hay, nhung ca buoi anh chong nay co noi gi dau, chi nghe anh kia noi thoi.

    Trả lờiXóa
  21. bác Hải cho xin đem về nhà

    Trả lờiXóa
  22. Mình ở vùng cao câu chuyện tương tự thế này là có thật, Người vùng cao hơn cánh mày râu vùng thấp chỗ đó họ thật thà, rõ ràng phân minh, quân tử lắm. Có vậy mới có chuyện chơ tình như Khâu vai, Sa Pa chứ. Nhưng người sưu tầm viết chuyện này hay quá! Cho tôi xin nhé Ông Hài à.

    Trả lờiXóa
  23. Hay và ý nghĩa lắm. Mà sao mấy ông đọc nội dung nắm ý tứ của chuyện hay là mấy ông cắn chữ vậy? Xin Thau là ai hoặc chuyện thật hay bịa thì quan trọng gì cơ chứ

    Trả lờiXóa
  24. Xin được chỉ rõ nguồn; Thanh Hải ơi!

    Trả lờiXóa
  25. Xêm xêm lòng như khi đọc "Vợ chồng A Phủ".
    À mà Ku Mai Thanh Hải - Càng ngó càng hay.

    Trả lờiXóa
  26. Cảm ơn bạn Mai Thanh Hải! Đã lâu lắm rồi tôi mới lại được đọc một câu chuyện xúc động như vậy.

    Trả lờiXóa
  27. http://vietbao.vn/Doi-song-Gia-dinh/Dan-ong-nhu-the-moi-la/40150604/246/

    Trả lờiXóa
  28. Ôi! cái thằng người kinh ơi, mày thấy lạ lắm à. Trên núi chúng tao cái này là chuyện có thật đấy!

    Trả lờiXóa
  29. câu truyện quá hay, từ cái title đến nội dung, đáng để ngẫm bác ạ...

    Trả lờiXóa
  30. hay,em mượng bác phát!

    Trả lờiXóa
  31. Cho mình xin về FB bằng lệnh copy, vì mình ko rành xài net. Thks bạn rất nhiều về câu chuyện. Bạn có thể vô FB, tìm Tiểu Vũ, avata bốn anh hề cười để kiểm chứng bài viết của bạn được đăng đầy đủ, ko cắt xén, cũng như ghi tên tác giả, nguồn dẫn hết sức kỹ lưỡng. Cảm ơn thật nhiều.

    Trả lờiXóa
  32. Cũng xin bác bài này về để mọi người cùng suy ngẫm

    Trả lờiXóa