Những bạn trẻ xuống đường yêu nước |
Câu trả lời của tôi là “Không thể!".
Làm sao tôi, với tư cách 1 người lớn tuổi hơn, lại làm điều ấy, khi các bạn bày tỏ lòng yêu nước của mình ôn hòa, không manh động. Cản trở các bạn, vậy tôi là ai?..
Khi viết huyết thư, cùng hàng ngàn người khác đòi ra mặt trận đánh bọn PolPot tràn sang giết đồng bào mình, năm 1978, tôi cũng trạc bằng tuổi các bạn bây giờ. Nay thì trước họa nghìn đời: Trung Nam Hải bá quyền gây hấn đe dọa chủ quyền đất nước. Các bạn cũng thế thôi.
Tàu cá Việt Nam bị "tàu lạ" đâm chìm |
3 năm trước một ông Hiệu trưởng Đại học tại Sài Gòn nói như ra lịnh: “Ở đây, ai không phải sinh viên thì ra về!”. Câu trả lời từ một người áo rách, nón sờn: “Thế tôi đạp xích lô thì không yêu nước được à?“. Anh xích lô trẻ tuổi ấy chắc chắn không bao giờ là người nhảy vào hôi của của một người bị cướp giựt bất thành, khi tiền rơi vãi đầy đường ngày 17/6 vừa qua. Nạn nhân bị “ cướp” đến hai lần bởi thói tham lam, sự vô cảm của chính đồng bào mình. Buồn không!..
Nhưng thôi, hãy trở lại với chuyện của ta.
Hãy nhớ đến những con tàu đánh cá rách nát nằm cô đơn trên bến của mình. Những con tàu không thể ra biển vì bị tàu Trung Quốc đâm, bắn. Những con tàu ấy còn may mắn trở về được dù không còn có thể ra biển. Biết bao tài sản khác của người ngư dân Việt Nam bị Trung Quốc bắt giữ, tịch thu.
Những ngư dân Việt Nam, chính họ mới là người giữ biển hàng trăm năm nay. Chính họ hơn ai hết thuộc lòng từng cụm đảo chìm đảo nổi, từ những ngấn thủy triều, từng luồng cá. Sự có mặt của họ đã xác định chủ quyền biển đảo, lãnh hải của đất nước rồi. Nếu vì lẽ nào đó hoặc không còn phương tiện, hoặc bị đe dọa sinh mạng vì những kẻ luôn nhân danh “bạn tốt “, nếu họ không còn ra biển được phải nhường vùng biển sinh sống tự bao đời cho Trung Quốc thì chính chúng ta đang tự để mất dần lãnh hải chủ quyền thiết thực hàng ngày của chính mình.
Xuống đường chống Trung Quốc là chuyện phải phải làm. Nhưng cũng còn những điều thiết thực khác. Hãy chung tay giúp ngư dân mình bám biển. Ngư dân ra khơi được nghĩa là cơm áo vốn đã cơ cực vẫn còn. Nghĩa là bằng cách khác cũng khẳng định biển đảo, chủ quyền của mình còn.
Hãy chú ý đến chương trình này: Xây dựng Chương trình Cùng ngư dân bám biển (SGTT).
Nguồn: Anh Ba Sàm
Hoan hô Đỗ Trung Quân. Thế mới là phát ngôn chứ. Không biết thời gian này ông Hiệu trưởng ĐH công nghiệp TP HCM có lên mạng đọc báo ko ấy nhỉ?
Trả lờiXóaChút tình đầu
Đỗ Trung Quân
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu?
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầu
Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Là áo người trắng cả giấc ngủ mê
Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa giờ chơi mang đến lại… mang về.
Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay…
Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cây đàn nhỏ
Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
Ai cũng cũng hiểu – chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi… thành câm.
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em hái mùa hè trên cây
Chở kỷ niệm về nhà
Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.
19-6 ANH EM ƠI! HÃY HÒA VÀO DÒNG THÁC YÊU NƯỚC VIỆT NAM! http://xuandienhannom.blogspot.com/2011/06/anh-em-oi-hay-hoa-vao-dong-thac-yeu_18.html
Trả lờiXóaMình luôn muốn làm việc gì đó để cùng ủng hộ, nhưng mà cũng luôn phải suy nghĩ về hành trình của khoản ủng hộ đến với người cần giúp đỡ.
Trả lờiXóaGiá như có CHHV nhể !
Trả lờiXóa"Hình số 1" đem cả hôn nhân đại sự hóa thân thành tình yêu đất nước. Xem ra tình thần kháng chiến của nhân dân ta bất diệt! Cuộc chiến chống Trung Quốc đã bắt đầu từ lâu mà không cần tiếng súng!
Trả lờiXóaDo~ Trung Quan. Neu' noi' ve` long` yeu nuoc' thi` toi thua` nhan. nhung trinh` do ve` tho thi con` qua' kem'.
Trả lờiXóaÔng hãy lấy uy tính của mình kêu gọi tảy chay hàng TQ.
Trả lờiXóaVÂNG ! HÔM NAY TÔI MỚI TÌM ĐƯỢC 1 NGƯỜI "CÓ TIẾNG NÓI" TRONG LÀNG VĂN NGHỆ DÁM NÓI LỚN "HOÀNG SA, TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM" MÀ KHÔNG SỢ BỊ BẮT. CHẮC CÁC BẠN KHÔNG QUÊN VỤ BLOG MẸ NẤM? TÔI CŨNG LÀ MỘT NGƯỜI CON CỦA ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM. ĐỨNG TRƯỚC CẢNH NƯỚC NHÀ BỊ TRÀ ĐẠP MỘT ĐÊM TÔI ĐÃ VIẾT BÀI TRƯỜNG CA NÀY.
Trả lờiXóahttp://blog.yume.vn/xem-blog/1-truong-ca-dat-nuoc.buidinhduc87.35D3DD6F.html
NHƯNG THƯA CÁC BẠN. BÀI TRƯỜNG CA CỦA TÔI NHANH CHÓNG BỊ CÁC TỜ BÁO CHO CHÌM XUỒNG, TÔI QUÁ BỨC XÚC GỬI EMAIL HỎI LÝ DO THÌ NHẬN ĐƯỢC EMAIL PHẢN HỒI LÀ "Đây là thời điểm chưa thích hợp để đăng bài này" VẬY TÔI TỰ HỎI BAO GIỜ THÌ LÀ THÍCH HỢP? MỜI CÁC BẠN VÀO ĐỌC BÀI TRƯỜNG CA MANG ĐẬM CHẤT CHÍNH LUẬN ĐÓ VÀ NHẬN XÉT DÙM. SỰ THỜ Ơ CỦA MỘT SỐ NGƯỜI LÃNH ĐẠO.