Mai Thanh Hải - Quên làm sao được bởi những ngày này gió bão đến kinh người, nhưng chúng mình vẫn mạnh khỏe, cùng cuộc sống quân ngũ.
Mà chính xác hơn, phải gọi là "rèn luyện cuộc sống quân ngũ".
Này nhé!. Phòng trên tàu bé tí hin, vài mét vuông là cùng, chỉ dành cho tiêu chuẩn 4 người đã chật đến không thể tưởng tượng nổi là sẽ sinh hoạt thế nào, mà nay phải chứa những 7 ông đàn ông, toàn to cao lực lưỡng đúng chất "to cao đen hôi" (mỗi mình là còi nhất. Hu! Hu!).
Đã vậy, ông nào cũng lỉnh kỉnh đồ đoàn, từ quần áo mũ mãng, máy móc thiết bị cho đến đồ ăn thức uống, quà bánh... toàn chất lù lù cao hơn người.
Quan trọng nhất, khoang chỉ có 2 giường tầng với 4 chỗ nằm có chiều ngang 5 gang tay, nên đành mượn chiếu trải ra mặt sàn bé tý còn lại, thay nhau hôm ngủ giường, hôm ngủ đất cho... công bằng.
Chỗ ngủ sàn 3 người này, còn là chỗ ăn cơm, uống trà, hội họp và... "sinh hoạt chi bộ" (hí! hí!) suốt cuộc hành quân.
Trong phòng cũng có 3 cái võng đấy, nhưng Trường Sa mùa này sóng gió dữ dội, áp thấp nhiệt đới luẩn quẩn quanh đảo nay đã thành Cơn bão số 1, khiến ý định san sẻ quân số ra nằm võng ngoài boong tàu không thể thực hiện nổi.
Mà nếu không có bão, nằm võng ngoài boong cũng rất dễ lăn xuống biển.
Hôm đầu biển tương đối lặng, mình dính ngay phiên nằm đất nên hùng dũng vác võng ra boong kê gối trùm chăn ngủ. Gần sáng, biển động, sóng tung nước lên ướt nhép, lạnh buốt bên vai phải mới tỉnh giấc, lập cập chui vào phòng để... gối đầu lên bao hàng, lơ mơ từ 4 giờ sáng đến 5 giờ 30 phút, nghe loa phát thanh dõng dạc: "Toàn tàu báo thức! Báo thức toàn tàu!" mới bật dậy.
Vất vả, khó khăn và thiếu thốn đủ thứ, nhưng vẫn chẳng là gì so với lính tàu - lính đảo đã, đang trải qua nên cả "Chi bộ" hò nhau: "Bộ đội sống được thì mình sống được!".
Phải sống thôi, dù gió bão đang ầm ầm khắp biên đảo, gió bão cũng đang ầm ầm ngay trong lòng mình và bao bộn bề, lo toan đang nhân lên sức nặng, đợi mình ở trong đất liền, ngay sau chuyến đi dằng dặc dài cả tháng.
Nhiều bất trắc đang rình rập quanh chúng mình lắm. Nhưng mình tự hào bởi đang sống những ngày, không thể nào quên!..
|
Bàn thờ nhỏ cầu mong hải trình bình an |
|
Nơi để hàng cũng được tận dụng thành chỗ ngủ |
|
Chuẩn bị bữa ăn trên tàu |
|
Rượu Vodka Men do Cty Men tặng Đoàn công tác và đảo Trường Sa trong bữa liên hoan hiếm hoi ngoài boong |
|
Đóng chặt cửa để... uống bia trộm và thưởng thức đặc sản địa phương của 1 thành viên trong phòng |
|
Đến giờ nấu cơm, xuống phụ giúp anh em thôi
Nhớ 3 gái nhà mình quá, mặt cứ đần thối ra và PV Vinh Hải lại chộp được. Hơn 1 tuần xa nhà rồi, còn 2 tuần nữa cơ!..
|
|
Những đồng đội yêu thương |
"Mà nếu không có bão, nằm võng ngoài boong cũng rất dễ lăn xuống biển."... Thôi (các) anh ơi (tụi) e thấy lo!
Trả lờiXóa- Mấy bữa nay sắp bão, thương các anh ghê! Hy vọng mọi sự an lành A ha!
Cái gì càng khó khăn gian khổ thì càng có nhiều ý nghĩa và thú vị, chúc anh và các đồng chí trong chi bộ có chuyến đi thành công. Tối nay em cũng lên đường ra miền bình thuận để đón bão đây. Một đứa con SG chưa bao giờ gặp bão nên cũng chưa có ý niệm gì về bão gió cả, hy vọng mọi chuyện đều thuận buồm suôi gió.
Trả lờiXóaChúc các anh thượng lộ bình an, em đang ở Bình Tiên - Ninh Thuận cũng bị ảnh hưởng của bão cấp 1, chắc tối nay bão vào tới đay.
Trả lờiXóaChụp nhiều ảnh cho anh em được chiêm ngưỡng hoàng sa thân yêu anh nhé.
A Hải ơi anh đi với CSB à, quân phục nhìn oách quá há, có tin thì cho a e hóng sớm nhé, chúc sức khỏe
Trả lờiXóaMong nhận được càng nhiều những tấm ảnh quý giá từ anh trong chuyến đi này.
Trả lờiXóaHaicu-Camau
Nhìn hình ảnh những người lính- các anh bộ đội, xin nhớ là các anh bộ đội, thấy mến thương, gần giũ, cảm phục.
Trả lờiXóaBài này của anh làm bọn em đỡ khát hẳn! Mấy hôm nay cứ lo bão...
Trả lờiXóaChúc cả đảo cả tàu mạnh khỏe hiên ngang trước bão.
Nhớ 3 gái nhà mình quá, mặt cứ đần thối ra và PV Minh Hải lại chộp được. Hơn 1 tuần xa nhà rồi, còn 2 tuần nữa cơ!..
Trả lờiXóa---------
Hehe câu này nịnh gái... cả đây, chứ 2 gái con thì, chả nói nó cũng biết.
Chú đi biển thì anh đi rừng, mặt hôm nay vẫn bạc ra vì... rượu. Trên rừng biết làm gì ngoài... rượu. Ngày 4 cữ nhé, thế nên hôm qua, nửa đêm cả bọn rùng rùng bỏ chạy, huhu...
Ui các bác, để bình nước nặng ngay trên đầu mà nằm ngủ dưới sàn thế kia. Nhỡ sóng to, tàu lắc thì có an toàn không? Các bác em giằng néo chặt chưa đấy???
Trả lờiXóaMấy hôm nay thấy ngoài đó có bão mọi người ai cũng lo lắng,nay thấy hình em và đồng đội vậy là yên tâm rồi,giữ gìn sức khỏe Hải nhé,chờ em về.
Trả lờiXóaCứ nghĩ đây là những ngày ráng quên để mà sống
Trả lờiXóaCông nhận bộ phận cấp dưỡng trên tàu hoành tráng thật những 9 người ..và mồi thì hấp dẫn quá..sóng gió thế mà các bác vẫn tỉnh thật. chúc các bác và bộ đội, cảnh sát biển mình thật nhiều sức khoẻ.
Trả lờiXóaĐang có chuyện buồn vì hôm nay người yêu đi lấy chồng thế mà vào blog của chú Hải lại hết buồn ngay. Mỗi khi được đọc các bài trong blog của chú cháu cảm thấy trong mình chỉ còn tình cảm dành cho đất nước cho quê hương,cho những con người đang ngày đêm không ngại khó khăn,nắng mưa,gió bão gìn giữ từng tấc đất từng hòn đảo. Thấy cảm thương và tự hào vô cùng.
Trả lờiXóaĐời người được mấy sóng gió, Tổ Quốc bốn ngàn năm với bao phen sóng gió . . . sống cùng tận cùng của đất trời Tổ Quốc thì đó mới là sống, gian khổ há chi . . . chỉ sợ không có cơ hội để sống mà thôi.
Trả lờiXóaAnh Hải ơi, anh ra đến nơi chưa, ra nam yết nhớ chụp cho em mấy kiểu của ông anh nhé
Trả lờiXóanghe bài Hà nội ngày trở về, rồi vô tình đọc bài này, nước mắt cứ rơi. cố lên các chú, các anh!
Trả lờiXóaChúc mừng amnh có chuyến đi thật ý nghĩa. Chỗ em cũng có 2 người đi chung đoàn nay.
Trả lờiXóa